TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 458

86

H

olger im lặng bò về phía ngôi nhà, cảm thấy có gì đó không ổn. Cửa

sổ đóng chặt. Mái có một lỗ thủng rất to. Không có dấu hiệu cho thấy có
người ở đây từ nhiều năm nay. Ngôi nhà trông như có thể sập bất cứ lúc
nào. Đây có thực là chỗ Karen ẩn náu không? Căn nhà xập xệ này? Kỳ lạ.
Càng tới gần, ông càng cảm thấy có điều gì đó không ổn.

“Số 9 gọi tất cả các đơn vị,” ông thầm thì vào máy bộ đàm, đúng lúc điện

thoại rung trong túi.

“Có ai nhìn thấy gì không?”
“Không,” ông nghe họ trả lời.
Ông có thể thấy Curry cách chỗ ông mấy mét đổi chân liên tục, súng sẵn

sàng. Curry nhún vai như thể nói, Chúng ta còn chờ gì nữa?

Ngôi nhà thực sự không có người ở. Nếu xây chỗ nào đó, chả lẽ cô ta

sống ở bên dưới căn phòng nhỏ họ xem trên đoạn phim của Kiese? Từ
những gì ông thấy trong đoạn phim, sống trong phòng đó thì quá nhỏ. Tất
nhiên có thể có vài phòng như vậy cạnh nhau, nhưng cái đó xem ra không
có khả năng.

Ông cố gắng ra quyết định. Họ không còn thời gian để mất. Cô ta đang

giam giữ Marion. Cô ta đang giữ Mia. Họ phải làm gì đó. Có thể họ đã quá
muộn.

Đã quá muộn.
Ông không dám nghĩ đến những hậu quả nếu điều đó là đúng. Với

Miriam. Với Marianne. Với mọi người. Mọi người trong đơn vị. Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.