TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 57

“Tôi sẽ ở đây đến mai. Cô ấy cần tôi.”
“Ý tôi không phải thế. Tôi muốn anh quay về.”
“Chúng ta sẽ thành lập lại đơn vị đặc biệt?”
“Ừ. Anh sẽ trực tiếp báo cáo với tôi. Mai tôi sẽ điện.”
“Được. Tối mai tôi sẽ gặp anh,” Munch trả lời.
“Tốt,” Mikkelson đáp và sau đó im lặng.
“À, mà Mia sẽ không quay về đâu,” Munch nói để trả lời cho câu hỏi vẫn

đang còn treo lơ lửng.

“Anh chắc chứ?”
“Tôi bảo đảm với anh,” ông trả lời. “Vẫn các văn phòng ở Mariboesgate

chứ?”

“Việc đó đã có người lo,” Mikkelson trả lời. “Đơn vị đặc biệt sẽ được

thành lập lại không chính thức. Anh có thể chọn người khi về Oslo.”

“Được,” Munch đáp và nhanh chóng tắt máy.
Ông cảm thấy niềm vui tràn ngập trong ông, nhưng không muốn

Mikkelson biết điều đó. Ông sẽ quay về nơi trước đây thuộc về ông. Về
Oslo. Đơn vị sẽ được thành lập và hoạt động trở lại. Ông sẽ trở lại công
việc cũ, nhưng niềm vui của ông không trọn vẹn. Ông chưa bao giờ thấy
Mia như lúc này, và ông sẽ không đưa cô về cùng ông. Và ý nghĩ về cô bé
bị treo trên cây vẫn tiếp tục khiến điều tra viên gan góc này lạnh toát người.

Munch ngước mắt nhìn trời. Chân trời tối dần. Các vì sao sáng lạnh tắm

mình trong yên tĩnh, ông ném mẩu thuốc xuống biển, chậm rãi trở lại ngôi
nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.