TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 7

“Có lẽ tôi dắt con Lady đi dạo một lát đây,” ông nói, kèm theo cái thứ mà

ông hy vọng là nom giống nụ cười.

“Ô, được rồi. Ông đi đi.” Vợ ông gật đầu, xem chừng hơi ngạc nhiên

trước lời đề nghị vì dù họ chưa hề nói ra, nhưng bà thừa biết ông chẳng
mấy quan tâm đến con chó cái ba tuổi. “Có lẽ lần này ông nên đi xa xa một
chút, đừng dắt nó đi quanh nhà nữa.”

Ông cố xác định xem liệu đây có phải là cái giọng gần như hăm dọa mà

bà thường dùng khi bất mãn với ông, và nụ cười không ra cười mà còn gần
như trái ngược hẳn, nhưng không phải. Bà có vẻ hoàn toàn hài lòng, không
hề biết nội tình sự việc. Hú hồn! Lần này ông lại thoát! Và ông tự hứa đây
sẽ là lần cuối cùng. Từ nay ông sẽ sống lành mạnh. Không có tiệc tùng
công sở gì nữa.

“Không, tôi đang tính dắt nó tới Maridalen, có lẽ sẽ theo lối mòn xuống

hồ Dau.”

“Hay đấy,” vợ ông mỉm cười.
Bà xoa đầu con chó, hôn trán và gãi sau tai nó.
“Con đi chơi với cha cho thoải mái nhé, và hai cha con sẽ có khoảng thời

gian tuyệt vời, phải không Lady, chó nhỏ đáng yêu của mẹ?”

Ông chỉ đi bộ tới Maridalen vào những lần hiếm hoi ông dắt chó đi dạo.
Walter Henriksen không bao giờ thích chó, ông chẳng hiểu gì về chúng.
Nếu để ông quyết định, thế giới này sẽ không cần chúng, ông ngày càng
khó chịu với con chó cái ngu ngốc lúc này đang kéo căng dây dắt, muốn
ông đi nhanh hơn. Hoặc dừng lại. Hoặc theo bất cứ hướng nào, trừ hướng
mà Walter đang muốn đi.

Cuối cùng ông đến lối mòn dẫn xuống hồ Dau, nơi ông có thể tháo dây

cho con chó. Ông khom mình vỗ vỗ đầu nó, để nó thấy ông cũng tử tế vì đã
tháo dây cho nó.

“Nào, giờ chạy đâu đấy mà chơi đi.”
Con chó nhìn ông bằng đôi mắt ngốc nghếch và thè lưỡi ra. Walter châm

thuốc, chợt cảm thấy gần như thương con chó nhỏ. Suy cho cùng, nó không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.