TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 85

Munch ra hiệu cho anh nói tiếp.
“Điều lạ là cả hai đứa đều sắp đi học. Lúc đầu tôi nghĩ có thể là một giáo

viên. Rồi tôi sợ có lẽ nhiều bé gái nữa sẽ biến mất. Rồi tôi lại nghĩ nếu có
con gái sáu tuổi, ngay từ bây giờ tôi sẽ phải cẩn thận hơn.”

“Cậu nói gì?” Munch hỏi, chợt như bừng tỉnh.
“Nếu có con gái sáu tuổi, tôi sẽ phải trông coi chúng cẩn thận hơn.”
“Không, câu trước đó.”
“Có lẽ còn nhiều bé gái khác sẽ biến mất.”
“Câu trước nữa.”
“Tôi nghĩ có thể là một giáo viên.”
“Hừm,” Munch nói, lại gãi râu.
Ông đi ra cửa.
“À này, cậu giải mã được chứ?”
Gabriel khẽ mỉm cười.
“Có phải đó là lý do ông tuyển dụng tôi không?”
“Ờ, đúng thế,” Munch mỉm cười.
Ông đút tay vào túi quần, lấy ra một mảnh giấy và viết vội gì đó lên trên.
“Đây không phải là ưu tiên, mà là việc riêng, nhưng hy vọng cậu có thể

giúp tôi.”

Munch đưa mảnh giấy cho Gabriel.
“Tôi có một số bạn suốt ngày vùi đầu vào máy tính, thích thách đố tôi.

Một người gửi cái này, nhưng tôi vẫn chưa giải được.”

Gabriel nhìn mảnh giấy Munch vừa đưa.

Bwlybjlynwnztirkjoa=5

“Cậu có thể nói nó là cái gì không?” Munch hỏi với vẻ quan tâm.
“Mới nhìn thì chưa thể nói được,” Gabriel trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.