TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 88

nhăn nhỏ quanh khóe mắt. Hai thái dương có lẽ hơi nhô lên một chút. Anh
cúi người về phía trước, kiểm tra tóc. Điều đáng lo là hình như nó đã lùi lên
phía trên vài milimet từ lần cuối cùng anh kiểm tra. Anh vuốt tóc qua một
bên, vì để kiểu đó trông tóc dày hơn. Anh bắt đầu bài luyện giọng cho nóng
cổ, bĩu môi nhìn mình trong gương.

Anh đã được Nhà hát Quốc gia chiêu mộ từ tám năm trước. “Một ngôi

sao đã xuất hiện,” tờ Dagbladet viết sau khi anh lột tả nhân vật Estragon
trong vở Chờ Godot của Samuel Beckett, và từ đó anh hầu như luôn được
vào các vai chính, ít nhất là lúc đầu. Anh đóng vai Romeo. Anh thủ vai
Peer Gynt. Và bây giờ là vở Hamlet của Shakespeare trên sân khấu chính.
Anh đã hy vọng được đóng vai nhân vật chính. Hamlet. “Tồn tại hay không
tồn tại.” Nhưng anh lại phải vào vai Horatio. Vai Hamlet đã thuộc về
Trond-Espen bởi vì, hừ… thế đấy? Tuy anh không thực sự hiểu tại sao. Rõ
ràng anh là diễn viên giỏi hơn nhiều.

Ôi, lạy Chúa!…
Anh vô cùng thất vọng. Vào vai dưới cái bóng của Trond-Espen. Horatio

chết tiệt, một nhân vật hầu như chẳng ai chú ý. Chỉ có mỗi Hamlet là còn
nói chuyện với anh ta. Đứng trên sân khấu, cúi đầu, phải coi Trond-Espen
như vua - không, việc này thực sự trái với bản tính của anh. Benjamin
Bache đứng dậy, nhìn thân hình mình trong gương. Anh thực sự dễ coi.
Điều này làm tâm trạng anh tốt hơn một chút. Những buổi tập gym hằng
ngày đã có kết quả. Tập cả yoga. Về chăm sóc da, anh không thấy có tì vết
nào ở bất cứ đâu trên người.

Anh trở lại ghế, tiếp tục luyện giọng thì nghe tiếng người quản lý sân

khấu vang lên trong hệ thống truyền thanh nội bộ.

“Mọi người chú ý. Chúng ta chuẩn bị tập màn ba. Vở Hamlet. Từ đầu

màn Ba của Hamlet trong năm phút nữa.”

Benjamin Bache ngừng hát, rời phòng hóa trang, đi về phía sân khấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.