TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 89

19

G

abriel Mørk ngồi phía dưới cùng của phòng họp, chờ buổi giao ban

bắt đầu. Anh chào, lần lượt bắt tay mọi người, miệng nói chào anh, chào
chị mà không thể nhớ được hết tên của họ. Kia là Kim, người đã gặp anh
ngoài phố, và một cô gái tóc dài màu vàng tên Anette, rồi có cậu trẻ hơn mà
anh không thể nhớ tên, và một người nhiều tuổi hơn, hình như tên là…
Ludvig?

Holger Munch bước vào phòng, theo ngay sau là Mia Krüger. Mia ngồi

xuống hàng ghế trước, trong khi Holger bật máy chiếu, nối vào máy tính
bảng của ông.

“Nào, xin chào mọi người. Hôm nay là buổi giao ban đầu tiên với đầy đủ

mọi người. Toàn đội, và đó là cái chúng ta cần. Chúng ta có vài khuôn mặt
mới - xin chào các anh chị. Những người trước đã làm ở đây hãy giúp
những người mới đến ổn định công việc, để chúng ta có thể huy động tối đa
từ mọi người. Hôm nay đã là mười ngày từ khi tìm thấy thi thể của Pauline
Olsen và tám ngày đối với Johanne Lange. Sau thời gian áp lệnh cấm
truyền thông đưa tin, giờ chúng ta quyết định huy động báo chí giúp đỡ.
Như anh chị biết rõ, hôm nay báo chí đã đăng ảnh những chiếc váy búp bê
mà hai đứa bé mặc khi chết.”

Holger dừng một lát, nhìn mọi người trong phòng. Gabriel Mørk nghĩ

anh có thể phát hiện nét cười sau cái nhìn nghiêm khắc.

“Lẽ ra chúng ta phải kỷ niệm việc trở lại Mariboesgate,” Munch nói

thêm. “Nhưng như các anh chị biết, có nhiều việc quan trọng hơn cần làm,
nên chúng ta phải gác lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.