TÔI ĐÚNG, BẠN SAI - GIỜ THÌ SAO? - Trang 177

con lại không muốn học đại học.”

Bố cậu chưa từng hỏi câu này trước kia, nên Ben tự nhiên có đôi chút nghi
ngờ, nhưng lúc này thì cậu tính là cứ tiếp tục đã. “Con nói rồi đấy. Lớp học
chán ngắt đi được. Nên nếu trường trung học đã chán đến vậy thì con còn lí
do gì để muốn học tiếp đại học nữa?”

“Uh-hu. Có lí đấy. Bố đoán là bố cũng sẽ nghĩ như thế về trường đại học
nếu bố là con.”

“Sao ạ? Bố cũng thế?”

“Dĩ nhiên. Nếu trường trung học đã chán thì làm sao đại học khác đi được?”

“Vậy thì bố sẽ không bắt con phải khổ sở với việc đi học đại học chứ? Bố
đồng ý với con?” Ben hỏi, lúng túng.

“Câu trả lời của bố cho câu hỏi đầu tiên là đúng. Bố sẽ không bắt con phải
khổ sở vì nó thêm tí nào nữa. Nhưng bố thực sự không muốn trả lời câu hỏi
thứ hai vội vì có vài điều bố muốn biết thêm. Được chứ?”

“Vâng, con nghĩ vậy. Ví dụ như là bố muốn biết gì?”

“Để bắt đầu, con có thể nói cho bố biết con nghĩ làm việc gì thì không chán
ngắt không?” Jim cẩn thận để không một chút mỉa mai nào lộ ra trong giọng
nói của anh. Rất dễ bị thành như vậy vì anh thực sự muốn nói một câu gì
đấy đại loại như, “Con chỉ là một thằng nhóc và con không hề biết mình
đang nói gì! Không học đại học thật là ngu xuẩn. Con sẽ đi và sẽ là như thế.
Tin bố đi, sau này, con sẽ phải cảm ơn bố.” Nhưng anh không nói bất kỳ
điều gì như vậy vì anh hiểu rằng ép buộc Ben đã chẳng đem lại được điều gì
và có thể đây là cơ hội cuối cùng để tác động được đến cậu trước khi quá
muộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.