TÔI ĐÚNG, BẠN SAI - GIỜ THÌ SAO? - Trang 224

Nghe giọng nói và nội dung câu trả lời, Emily nhận ra là cô đã bắt đầu bằng
một cách tồi tệ nhất có thể. Cô đã bắt đầu một cuộc tranh cãi độc hại, và cô
không thể làm theo được vì cô thực sự cần đến chiếc xe đã được sửa ngon
lành trước khi khởi hành chuyến đi. Cô hít một hơi thật sâu và bắt đầu lại.

“Tôi xin lỗi,” cô nói. “Tôi không nên nói ông chưa lái thử xe. Ông nhận lời
xin lỗi của tôi chứ?”

“Quên nó đi,” ông bỏ qua.

Rồi Emily nói, “Tôi nghĩ có lẽ có trục trặc không liên tục nào đó. Tôi mong
là ông có thể hiểu đó là điều tôi định diễn đạt khi nói là nó không chạy ổn.
Như vậy được không?”

Người thợ sửa xe, đã bị tước bỏ vũ khí từ lời xin lỗi không ngờ tới của
Emily không có vấn đề gì mà không đồng ý rằng có lẽ có trục trặc gì đó
không liên tục, đó là lý do vì sao không nhận ra khi lái thử chiếc xe và
khách hàng cũng chẳng có lý do gì để nói dối ông về việc nó không chạy
trơn tru.

Và khi họ đã tìm ra được những lĩnh vực để cùng đồng ý, Emily hỏi ông
một câu hỏi khác: “Vậy ông nghĩ là nó trục trặc ở đâu?”

“Ồ, tôi thực sự nghĩ là ở phần cảm biến oxy nhưng tôi đoán là nếu nó vẫn
kêu òng ọc thì có thể là chỗ nào đó khác.”

Lúc này, ông bắt đầu gợi ý đến “cái gì đó khác” nghĩa là đồng ý xem lại xe
lần nữa. Emily hỏi ông là liệu cô có thể mang xe lại cuối ngày sau được
không, nghĩa là ngày thứ Bảy.

“Tôi đóng cửa bây giờ rồi,” người thợ sửa trả lời, “và tôi còn ít nhất hai
chiếc xe khác đã hứa trước vào ngày mai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.