TÔI ĐÚNG, BẠN SAI - GIỜ THÌ SAO? - Trang 247

- đó là lý do vì sao cô hay bị choáng - điện phân trong máu không cân bằng
và những kỳ lỡ kinh khiến cho tất cả mọi người đều chẩn đoán nhầm.

“Chắc cơ thể con phải siêu nhạy cảm nên mới sụt có một tí cân mà mọi
chuyện đã rối beng lên vậy. Nhưng mẹ ạ, con đã nhìn những cô gái bị rối
loạn ăn uống thực sự ở đó rồi. Họ phải đặt cả ống xông lên mũi vì bị ép ăn!
Con đâu có tệ như vậy,” cô nói.

“Ừ, con không thế,” Tina đồng ý rồi hỏi: “Nhưng có vẻ như con có thể thấy
tất cả các bác sĩ đều sai trong ca của con. Con định nói thế phải không?”

“Vậy mẹ cũng nghĩ là họ nhầm à?” Jenny hỏi vẻ hi vọng.

Cảm thấy đã trì hoãn đủ lâu và đã đến thời điểm thích hợp, Tina hỏi: “Con
thực sự muốn biết mẹ nghĩ gì à?”

“Vâng ạ.”

Nhớ rằng phải dùng công cụ A, bà nói, “Ồ, đầu tiên mẹ phải xin lỗi con vì
những gì mẹ nói sẽ làm con thất vọng và nổi cáu lên với mẹ. Nhưng có thể
mẹ cũng sai,” bà nhanh chóng nói thêm để giữ thể diện cho Jenny. “Mẹ hi
vọng là mình có thể chấp nhận mâu thuẫn này. Nhưng, ừ, mẹ nghĩ có vẻ đó
là chứng rối loạn ăn uống, mặc dù rõ ràng là chưa tệ đến mức như các cô
gái con đã thấy.”

“Con đã nghĩ là mẹ đứng về phía con,” Jenny nói vẻ thất vọng.

“Mẹ nghĩ là mẹ có đứng về phía con, ít nhất là mẹ hi vọng là làm được thế,
nhưng không phải trong chuyện này. Nhưng chuyện mẹ đúng hay con đúng
quan trọng với ai đâu? Mẹ không bao giờ muốn phải cãi nhau về chuyện
này lần nữa. Có vẻ như vấn đề quan trọng nhất bây giờ là kết cuộc con sẽ
không phải gặp lại mấy tay bác sĩ mắc phải cùng một sai lầm đó lần nữa,
được chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.