Hạ Duy: anh vẫn nên lo làm việc trước đi [ icon dở khóc dở cười ]
Diệp Khải: không được, hôm nay rõ ràng là tôi hẹn em đi chơi mà [
icon rơi lệ ],
phim đã mở màn tồi đúng không? Em đi vào xem trước đi, tôi đợi có
cơ hội sẽ chuồn về! Đúng rồi, tôi đưa mã code vé xem phim cho em.
Hạ Duy: Được rồi [ icon dở khóc dở cười ]
cô lấy vé xem phim xong thì trực tiếp vào rạp, chỗ ngồi do Diệp Khải
chọn, hàng 9 ghế 11 và hàng 9 ghế 10, cô đi đến ghế 10 ngồi xuống thì liền
choáng váng. Hàng 9 ghế 8 chính là vị ở nhà dưới lầu của cô - anh Giang,
trong tay còn ôm một thùng bắp rang lớn.
Giang Chi Châu cũng nhìn thấy cô và sững sờ hệt như cô, ánh mắt anh
chớp một cái rồi lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào quảng cáo trên màn hình
lớn. Hạ Duy không tình nguyện ngồi ở hàng 9 ghế 11, côkhông ngờ anh
Giang là người đàn ông thẳng lạnh lùng như vậy mà lại đến xem phim ảnh
đề tài động vật dịu dàng như thế này?
trên tay anh ta còn ôm bắp rang, có lẽ anh ta cũng hẹn người khác,
nhưng hàng 9 ghế 9 bên cạnh anhta cũng trống không ai ngồi. Chẳng lẽ...
anh ta cũng bị người ta cho leo cây sao?
Ha ha, đáng đời.
Hạ Duy suy nghĩ lung tung một chốc, đến giờ đèn trong rạp được tắt
hết, màn ảnh cuối cùng cũng chiếu phim. không thể không nói bộ phim này
khiến Hạ Duy rất cảm
động, chó con chết một lần thì cô khóc một lần, chỉ cảm thấy bây giờ
cô thật may mắn, cô nghe bạn bè trên mạng đề nghị nên mới không vẽ
eyeliner.