TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 18

Rồi ổng lại hỏi tôi là gia đình tôi sống có tốt không? có cần trợ giúp gì

không? Đương nhiên tôi phải kể nghèo kể khổ, từ truyện thất nghiệp, sống
không mục đích và cả lý do đi thực hành làm đạo sĩ để chuẩn bị có cái nghề
kiếm tiền sinh nhai.

Ổng bác nghiêm nghị nhưng trong câu nói cũng tỏa ra sự ấm ấp, hiền

từ:

– Nghề đạo sĩ nguy hiểm lắm đấy, con có theo được nghề đến cùng

không? Nếu đã xác định là làm nghề này cả đời thì từ nay theo ta làm đệ tử
chân truyền!

Đương nhiên là có công ăn việc làm ổn định, lại có ổng bác già dạy dỗ

pháp thuật mao sơn, tôi cầu còn không được liền quỳ rạp xuống với tất cả
tấm lòng nói lên tấm lòng:

– Đệ tử bái kiến sư phụ!

Ổng cười khà khà, xem ra vui mừng lắm ( cũng phải thôi có một tên

đệ tử vừa thông minh, tài giỏi, đẹp trai thì sư phụ nào mà chẳng không tự
hào). Rồi ổng bảo tôi về nhà, có gì 9h sáng mai qua đây gặp ổng!

Tôi lại rón rén về nhà, để chuông đồng hồ rồi làm một giấc tới sáng,

9h sáng hôm sau tôi qua căn nhà hoang đã thấy sư phụ già chờ tôi trước
cổng từ lúc nào. Rồi ổng bảo tôi dẫn về nhà tôi để thắp hương khấn bà và
thầy tôi.

U tôi lúc đầu cũng không tin ông bác già nhưng nghe ổng kể lại

chuyện hồi bé, chắc u cũng nghe thầy tôi kể lại chuyện hồi xưa nên tin
10/10 luôn! -_-

Sau khi thắp hương xong, sư phụ đưa tôi địa chỉ nhà ổng và một

phong bì bảo là tiền công trợ giúp sư phụ diệt ma hôm qua, tôi dưng dưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.