TỘI LỖI KHÔNG CHỨNG CỨ - Trang 126

Đối diện với câu hỏi của Lâm Kỳ, cô đành phải tùy cơ ứng biến, quay

người lại nói: “Cổ chân không quá đau nữa, về cơ bản là đã có thể đi được
rồi.”

Lâm Kỳ gật đầu: “Thế thì khỏi nhanh thật đấy, tối hôm trước chân bị

trẹo, lúc đó còn không đi được, bây giờ đã không còn đau nữa rồi.”

Chu Tuệ Như lúc này vốn không biết phải trả lời như thế nào, đành

gượng cười cho qua chuyện.

Lâm Kỳ lại nói: “Vết thương ở đầu gối của cô thế nào rồi?” Anh chú ý

thấy đầu gối của Chu Tuệ Như dán băng gạc, phía bên dưới tấm băng gạc
lộ ra một chút vết thương đã đóng vảy.

Chu Tuệ Như làm theo lời dặn của Lạc Vấn, trả lời rất gãy gọn: “Đã

đóng vảy rồi, chắc mấy hôm nữa là ổn thôi, bây giờ không đau nữa, chỉ có
điều rất ngứa.”

Cô đang cảnh giác xem Lâm Kỳ có hỏi thêm gì nữa không, nào ngờ

Lâm Kỳ lại không hỏi nữa, chỉ nói: “Được rồi, chúng ta hãy đến bên sông
trước, hỏi xong sớm tình hình, để không làm phiền công việc làm ăn của
các vị.”

Nói rồi, cả ba người bước ra khỏi quán, đi về hướng bên sông. Trên

đường đi, Lâm Kỳ không hỏi về tình hình cụ thể của vụ án, mà chỉ hỏi cô
gái những câu như thể nói chuyện phiếm, nào là hỏi cô là người vùng nào,
đến thành phố Hàng từ khi nào, mở quán được bao lâu, việc làm ăn ra sao,
vv…

Khi đến bên sông, Lâm Kỳ dừng bước, quay người lại, mắt nhìn chằm

chằm vào Chu Tuệ Như, Chu Tuệ Như sợ sệt quay đi, nhưng lại cảm thấy
như vậy không được tự nhiên, đành phải hướng ánh mắt sang người cảnh
sát có tên Tiểu Tống.

Lâm Kỳ hỏi: “Cô Chu, cô có thể tường thuật lại lần nữa tình hình tối

hôm đó không?”

“Ưm, lúc đó tôi xách hộp đồ ăn đi đến đây, nhìn thấy tên lưu manh

đó… tên đó đang đứng trên máy tập thể dục, cô chỉ về một chiếc máy tập
xoay eo ở gần đó, đây đúng là vị trí lúc đó của Từ Thiêm Đinh. Cô nói tiếp,
“Tôi đặt hộp đồ ăn xuống đất, chuẩn bị quay về…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.