35
◄○►
Bác sĩ pháp y Cổ khuôn mặt vô cùng nghiêm nghị bước vào trong văn
phòng của Lâm Kỳ, nói: “Dấu vân tay của cả ba người đều không phù hợp
với dấu vân tay lưu lại ở hiện trường.”
“Đều không phù hợp?” Lâm Kỳ há to miệng tỏ vẻ ngạc nhiên.
Bác sĩ Cổ lạnh lùng trả lời anh: “Đúng là nói thừa, chắc chắn là không
phù hợp rồi. Tôi đã nói từ trước rồi, Chu Tuệ Như và Quách Vũ không thể
nào là hung thủ được. Thời gian xảy ra vụ án là 10 giờ 50 phút, máy quay
camera giám sát đã quay được họ rời khỏi đó, họ đã rời đi trước lúc đó, nếu
quay trở lại trên đoạn đường không có máy quay thì không đủ thời gian, hai
người bọn họ có chứng cứ ngoại phạm vô cùng chắc chắn.”
“Vậy thì… Chu Phúc Lai không có chứng cứ ngoại phạm phải
không?”
Bác sĩ pháp y Cổ nói tỉnh bơ: “Tôi thực sự không thể hiểu nổi tại sao
cậu có thể nghi ngờ Chu Phúc Lai được, anh ta là một người bị thọt, hành
sự rất không thuận tiện, ở hiện trường vốn không để lại bất cứ dấu vết đặc
trưng nào của người bị thọt. Đương nhiên, cậu có thể nói hiện trường đã bị
phá hoại, vậy tôi hỏi cậu, một người dân thường mở quán bán mì có bản
lĩnh gì mà có thể phá hoại được hiện trường khiến chúng ta không thể tìm
ra được một chút manh mối nào. Hơn nữa, sau khi giết người, hung thủ còn
dùng dao tỉ mỉ cứa từng vệt máu ở trên thi thể, ít nhất cũng phải mất nửa
giờ đồng hồ, anh ta có lí do gì để làm như vậy? Anh ta có được tố chất tâm
lí tốt như vậy hay không? Hơn nữa, sáng sớm ngày hôm sau, hung thủ đã
rải tiền để khiến mọi người phá hoại hiện trường, một người dân thường
mở quán bán mì có thể thông minh được như vậy không? Được, cho dù anh
nói là anh ta thông minh được như vậy, nhưng nghe nói số tiền rải xuống