TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 152

nhìn thấy vầng trăng qua cửa sổ cầu thang - vầng trăng trung thu vàng óng ả
- và quay lại, và họ nhìn thấy bà, đang đứng bên trên họ trên cầu thang.

“Đó là mẹ tôi,” Prue nghĩ. Vâng; Minta nên nhìn vào người; Paul nên nhìn
vào người. Đó là chính bản thân sự vật, cô cảm thấy, như thể chỉ có duy
nhất một người như thế trên đời; mẹ của cô. Và từ chỗ đã hoàn toàn trưởng
thành, một khoảnh khắc trước đó, khi trò chuyện với những người khác, cô
lại trở thành một đứa trẻ con, và những gì họ đang làm là một trò chơi, và
mẹ cô sẽ ủng hộ hay coi thường trò chơi đó, cô tự hỏi. Cho rằng đây là một
cơ hội để Minta, Paul và Lily nhìn thấy bà, cảm thấy việc có bà là một vận
may đặc biệt biết bao, và cảm thấy cô sẽ không bao giờ trưởng thành và
không bao giờ rời khỏi mái nhà ra sao, cô nói, như một đứa trẻ, “Chúng con
đã nghĩ tới việc đi xuống chỗ bãi biển để ngắm những lượn sóng.”

Ngay tức khắc, không vì lý do nào cả, bà Ramsay trở nên giống như một cô
gái tuổi đôi mươi, đầy vẻ vui tươi nhí nhảnh. Một tâm trạng say sưa đột
nhiên choán ngập trong bà. Tất nhiên họ phải đi, bà kêu lên, cười to; và
nhanh nhẹn chạy xuống mấy bậc thang cuối, bà bắt đầu quay từ người này
sang người khác, cười to, kéo đôi cánh tay của Minta choàng quanh người
bà và bảo rằng bà chỉ ước gì bà cũng có thể đi cùng, và họ có về trễ lắm hay
không, có ai trong số họ có đồng hồ hay không?

“Vâng, Paul có,” Minta nói. Paul rút một cái đồng hồ bằng vàng xinh đẹp ra
khỏi một cái bao da linh dương nhỏ để khoe với bà. Và khi đưa nó ra trước
mặt bà, anh ta cảm thấy, “Bà ấy biết hết mọi chuyện. Mình không cần nói gì
cả.” Anh ta vừa khoe cái đồng hồ vừa nói với bà, “Tôi đã thực hiện chuyện
đó rồi, bà Ramsay ạ. Tôi chịu ơn bà về tất cả những chuyện đó.” Và khi
nhìn cái đồng hồ vàng nằm trong bàn tay anh ta, bà Ramsay cảm thấy,
Minta thật cực kỳ may mắn biết bao! Cô ta sắp lấy một người đàn ông có
một cái đồng hồ bằng vàng đựng trong một cái túi da linh dương!

“Ước gì tôi có thể đi với các cháu!” bà kêu lên. Nhưng bà bị ngăn lại bởi
một điều gì đó mạnh mẽ đến nỗi bà không bao giờ nghĩ tới việc tự hỏi rằng
đó là gì. Dĩ nhiên là bà không thể nào đi với họ. Nhưng bà rất muốn đi, nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.