TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 256

rỗng; cô nhìn vào bức tranh của mình; nó mờ mờ. Với một cảm xúc mãnh
liệt, như thể cô đã nhìn thấy nó một cách rõ ràng trong một thoáng giây, cô
vạch một nét ở đó, ngay chính giữa. Nó đã được thực hiện xong; nó đã hoàn
tất. Vâng, cô nghĩ, đặt chiếc cọ xuống trong một cảm giác mệt nhoài cực
độ, tôi đã có viễn tượng của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.