TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 254

đăm đăm vào cái hình dáng xanh xanh mơ hồ trông như làn hơi nước của
một vật gì đó đã tự bốc cháy tan tành. Cha muốn gì? cả hai đứa muốn hỏi.
Cả hai đều muốn nói, Hãy hỏi xin chúng con bất cứ điều gì và chúng con sẽ
trao nó cho cha. Nhưng ông không hỏi xin chúng bất kỳ thứ gì cả. Ông ngồi
và nhìn về phía hòn đảo và có lẽ đang nghĩ bụng, Chúng ta bỏ mạng, đơn
độc từng người, hoặc có lẽ ông đang nghĩ, Ta đã chạm tới nó rồi. Ta đã tìm
ra nó; nhưng ông không nói lời nào.

Rồi ông đội mũ lên đầu.

“Mang những cái gói đó nhé,” ông nói, hất đầu chỉ về phía những thứ mà
Nancy đã gói ghém chuẩn bị cho họ mang ra ngọn hải đăng. “Những cái gói
cho những người gác hải đăng,” ông nói. Ông nhổm dậy và đứng trong
khoang thuyền, rất thẳng và cao, đúng vậy, James nghĩ, như thể ông đang
nói, “Không có Thượng đế,” và Cam nghĩ, như thể ông sắp nhảy lên không
trung, và cả hai đứa nhổm lên đi theo ông khi ông phóng lên tảng đá, một
cách nhẹ nhàng, như một chàng trai trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.