TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 32

trong chiếc áo đỏ hay đang chỉ đạo một công việc nghiêm túc và quan trọng
trong một cuộc khủng hoảng về các vấn đề công chúng của công ty.

“Nhưng trời sẽ không đẹp.” Cha nó nói, ông đang ngồi trước cửa sổ phòng
khách.

Giá mà có một cái rìu gần đó, một cái que cời than, hay bất kỳ thứ vũ khí
nào có thể khoét một cái lỗ trên ngực của cha nó và giết chết ông ngay tại
chỗ, hẳn là James sẽ vớ lấy ngay. Đó là những cảm xúc cực đoan mà ông
Ramsay gây ra trong lòng những đứa con, chỉ đơn thuần do sự hiện diện của
ông; lúc này ông đang đứng, gầy còm mỏng dính như một lưỡi dao, cười
nhạt một cách mỉa mai, không chỉ với niềm vui đã phá tan ảo tưởng của
thằng con và chế giễu vợ mình, người tốt hơn ông gấp hàng ngàn lần về mọi
mặt (theo James nghĩ), mà còn với một niềm tự phụ kín đáo về sự xét đoán
chính xác của chính ông. Những gì ông nói đều đúng. Luôn luôn đúng. Ông
không có khả năng nói dối; không bao giờ bẻ cong sự thật; không bao giờ
chữa lại một từ khó nghe để chiều lòng bất kỳ một người nào, nhất là đối
với lũ trẻ của ông. Những đứa con cật ruột của ông phải ý thức được ngay
từ thuở ấu thơ rằng cuộc sống thì khó khăn; những thực tế không hề nhân
nhượng; và con đường đi tới mảnh đất hoang đường, nơi những hy vọng
chói ngời nhất của chúng ta tiêu tan, những con thuyền mong manh của
chúng ta chìm vào bóng tối, (nghĩ tới đây ông Ramsay ưỡn thẳng lưng lên
và nheo đôi mắt nhỏ xanh lơ nhìn về phía chân trời) cần có, trên hết thảy
mọi thứ, lòng dũng cảm, chân lý và sức mạnh để tồn tại.

“Nhưng trời có thể đẹp, tôi mong là trời sẽ đẹp.” Bà Ramsay nói với vẻ
nhẫn nhịn, quấn vài vòng chỉ trên chiếc tất màu nâu đỏ mà bà đang đan.
Nếu bà hoàn tất nó trong tối nay, nếu họ ra ngọn hải đăng, bà sẽ trao nó cho
người gác hải đăng để cho đứa bé trai con ông ta dùng, thằng bé đang bị đe
dọa bởi bệnh lao; và thêm một chồng tạp chí cũ, một ít thuốc lá, thật ra là
bất cứ thứ gì mà bà có thể tìm thấy nằm quanh quất đâu đó, không thật sự
cần dùng mà chỉ làm căn phòng thêm bừa bãi, để mang lại cho những con
người tội nghiệp đó chút ít niềm vui. Hẳn họ phải chán đến chết được khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.