TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 33

cứ ngồi suốt cả ngày mà chẳng có gì để làm ngoài việc lau chùi cái đèn,
khêu bấc đèn và cào xới quanh mảnh vườn nhỏ của họ. Bởi bạn làm sao
thích được việc phải ngậm miệng suốt cả tháng trời, có thể còn lâu hơn, vào
mùa mưa bão, trên một tảng đá chỉ to bằng cái sân tennis? bà hỏi; và chẳng
có thư từ hay báo chí gì hết, chẳng nhìn thấy một người nào hết; nếu bạn đã
lấy vợ thì bạn sẽ không thể gặp vợ, không biết lũ con bạn ra sao... chúng có
bị đau ốm không, chúng có bị té ngã và gãy chân gãy tay gì không; bạn chỉ
nhìn thấy những lượn sóng ảm đạm vỡ tung hết tuần này sang tuần khác, rồi
một cơn bão kinh khủng kéo tới, và những cánh cửa sổ phủ đầy bụi nước,
những con chim lao vào chiếc đèn, toàn thể ngọn hải đăng rung chuyển, và
bạn không thể ló đầu ra khỏi cửa vì sợ sẽ bị cuốn vào lòng biển. Làm sao
các con thích được điều đó? bà hỏi, hướng về phía các đứa con gái. Vì thế -
bà nói thêm, giọng hơi khác lạ - người ta phải mang tới cho họ bất kỳ sự an
ủi nào có thể.

“Đúng ngay hướng tây,” cái gã vô thần Tansley bảo, mấy ngón tay gầy trơ
xương của anh ta xòe rộng ra để cho cơn gió thổi qua chúng, vì anh ta đang
chia sẻ cuộc đi bộ buổi tối cùng ông Ramsay, qua qua lại lại trước hiên nhà.
Nói thế có nghĩa là gió thổi từ hướng bất lợi nhất cho việc đi ra ngọn hải
đăng. Phải, anh ta đã nói những điều khó nghe, bà Ramsay thừa nhận; anh
ta thật đáng ghét khi lặp lại chuyện này và khiến cho James thêm thất vọng;
nhưng đồng thời, bà sẽ không để cho chúng cười nhạo anh ta. “Gã vô thần,”
chúng gọi anh ta như thế, “gã vô thần bé nhỏ”. Rose chế nhạo anh ta; Prue
chế nhạo anh ta; Andrew, Jasper, Roger chế nhạo anh ta; thậm chí cả con
chó già Badger không còn cái răng nào cũng đã đớp anh ta vì (theo lời của
Nancy) anh ta là gã trai trẻ thứ một trăm mười cứ bám theo chúng trong
suốt quãng đường tới quần đảo Hebrides khi mà mọi thứ sẽ tuyệt diệu hơn
nhiều nếu được yên thân.

“Vô lý,” bà Ramsay nói, với vẻ rất nghiêm khắc. Ngoài thói quen hay
phóng đại mà chúng đã thừa hưởng từ bà, và ngoài hàm ý rằng (điều này
đúng) bà đã mời quá nhiều người tới ở, và đã phải thu xếp để một số người
có chỗ ngụ trong thị trấn, bà không thể chịu được thái độ bất lịch sự đối với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.