TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 77

sóng hân hoan vỗ nhịp cho một cảm giác biết ơn đối với trách vụ mà nó tự
nhận lấy trong việc đơn độc đánh dấu cái eo biển giữa dòng nước lũ ngoài
kia.

“Nhưng người cha của tám đứa con không có quyền chọn lựa.” Ông lẩm
bẩm thành tiếng, kết thúc, quay lại, thở dài, đưa mắt lên tìm kiếm hình dáng
của người vợ đang đọc truyện cho đứa con trai bé bỏng, nhồi thuốc vào ống
tẩu. Ông quay lưng khỏi hình ảnh về sự ngu dốt của con người, định mệnh
của con người và biển cả đang nuốt dần mảnh đất mà chúng ta đứng bên
trên mà nếu ông có thể chiêm ngắm một cách chăm chú có lẽ nó sẽ dẫn ông
tới một điều gì đó; và phát hiện ra rằng việc tìm sự nguôi khuây trong
những điều vụn vặt là quá nhẹ nhàng so với chủ đề uy nghiêm ngay lúc này
đang ở trước mặt ông đến mức ông sẵn sàng xóa nhòa đi niềm an ủi đó,
phản kháng nó, như thể việc bị bắt gặp đang hạnh phúc trong một thế giới
đầy bất hạnh là một trong những tội ác ti tiện nhất đối với một con người
trung thực. Đúng thế; đa phần ông thuộc về phía hạnh phúc; ông có vợ; ông
có lũ con; ông đã hứa sẽ nói “đôi điều phi lý” trong thời gian sáu tuần với
những chàng trai trẻ ở Cardiff về Locke

[9]

, Hume

[10]

, Berkeley

[11]

và những

nguyên nhân của Cách mạng Pháp. Nhưng điều này và niềm vui của ông
trong nó, sự vinh quang của ông trong những lời giảng của ông, trong bầu
nhiệt huyết của tuổi trẻ, trong vẻ đẹp của vợ ông, trong những cống phẩm
được chuyển tới ông từ các trường đại học Swansea, Cardiff, Exeter,
Southampton, Kidderminster, Oxford, Cambride - tất cả phải bị phản đối và
che đậy dưới cụm từ “nói những điều phi lý”, bởi lẽ, rốt cuộc ông đã không
thực hiện được những điều mà lẽ ra ông phải hoàn thành. Đó là một sự
ngụy trang; đó là nơi ẩn náu của một con người e sợ chính những cảm giác
của mình, kẻ không thể nói: Đây là điều tôi thích - đây là con người của tôi;
và khá đáng thương cũng như đáng ghét đối với William Bankes và Lily
Briscoe, những người tự hỏi tại sao những che đậy như thế lại là cần thiết;
tại sao ông luôn cần tới lời ca tụng; tại sao một người dũng cảm trong tư
tưởng như thế lại quá hèn nhát trong cuộc sống; thật kỳ lạ khi ông vừa đáng
kính lại vừa đáng nực cười trong cùng một lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.