TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 80

lơ đãng, xa vắng. Hơi đạo đức giả? cô lặp lại. Ồ, không, kẻ chân thật nhất,
kẻ đúng đắn nhất (ông ta tới đây rồi), kẻ tốt nhất; nhưng, nhìn xuống, cô
nghĩ, ông ta say mê chính mình, ông ta chuyên chế, ông ta bất công; và tiếp
tục nhìn xuống, một cách cố tình, vì chỉ có như thế cô mới có thể tiếp tục ở
lại với gia đình Ramsay. Nếu ngẩng lên và nhìn họ một cách trực tiếp, cái
mà cô gọi là “cảm giác yêu thương” sẽ nhấn chìm họ. Họ trở thành một
phần của cái vũ trụ không có thật nhưng sâu sắc và thú vị, một thế giới
được nhìn thông qua những đôi mắt của tình yêu. Bầu trời gắn liền vào họ;
lũ chim hót ca thông qua họ. Và một điều thậm chí còn thú vị hơn, khi nhìn
thấy ông Ramsay đang đi ngược xuống và rút lui, còn bà Ramsay thì ngồi
với James ở cửa sổ, vầng mây đang chuyển động còn thân cây đang ngã
bóng xuống, cô cảm thấy cuộc sống, hình thành từ những sự kiện riêng biệt
mà người ta lần lượt sống với chúng, trở nên uốn cong và trọn vẹn như một
lượn sóng nâng người ta lên rồi ném người ta xuống với một tiếng vỗ ầm ào
trên bờ biển.

Ông Bankes đang chờ cô trả lời. Và khi cô sắp nói một điều gì đó để chỉ
trích bà Ramsay, rằng cả bà ấy cũng có vẻ, theo cái kiểu của bà ấy, độc
đoán, hay từ ngữ nào đó tương tự, ông Bankes chợt biến việc đó thành
không cần thiết bằng trạng thái say mê của mình. Đó là một điều đáng quan
tâm, ở lứa tuổi bước sang sáu mươi của ông, sự sạch sẽ và khách quan của
ông, và chiếc áo choàng trắng của nhà khoa học dường như đang trùm lên
người ông. Vì việc ông đang nhìn đăm đăm bà Ramsay trong lúc Lily nhìn
ông là một trạng thái mê ly, ngang với tình yêu của hàng tá thanh niên, Lily
cảm thấy thế (và có lẽ bà Ramsay chưa bao giờ kích thích tình yêu của hàng
tá thanh niên trẻ tuổi). Đó là thứ tình yêu, cô nghĩ, giả vờ di chuyển bức vẽ
của mình, đã được chưng cất và tinh lọc; một thứ tình yêu không bao giờ nỗ
lực giữ chặt lấy đối tượng của nó; nhưng giống như loại tình yêu mà những
nhà toán học dành cho những ký hiệu của họ, hay những thi sĩ dành cho
những ngôn từ của họ, hướng tới việc lan trải chúng ra khắp thế gian và
biến chúng trở thành một phần của lợi ích nhân loại. Thật sự là như thế. Thế
gian ở mọi ý nghĩa hẳn sẽ chia sẻ nó, nếu như ông Bankes có thể nói vì sao
người đàn bà đó khiến cho ông hài lòng đến vậy; vì sao cảnh tượng bà đọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.