TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 187

Felicity nói thế, vì, tất nhiên, Felicity cũng ở đó. Có lúc nào Felicity vắng
mặt không nhỉ?

“Cầu Chúa phù hộ cho con,” Cecilia nói. Chị ta đứng thẳng dậy, rồi sáp

vào vệ đường, lấy tay chùi lăn miệng. “Xấu hổ quá.”

“Chị dùng đi,” Tess chìa túi khăn giấy ra. “Chị không sao chứ? Có phải

chị… đã ăn thứ gì đó không?” Tess để ý thấy đôi tay Cecilia rung lẩy bẩy,
gương mặt trắng bệch.

“Chị cũng không rõ,” Cecilia hỉ mũi rồi ngước nhìn Tess. Mặt chị ta

thâm quầng, mascara lem nhem trên mí. Thật thảm hại. “Chị rất xin lỗi. Em
nên đi đi thôi. Có lẽ em còn hàng tá việc cần làm.”

“Thực ra em chẳng có việc gì để làm cả.” Tess đáp. “Chẳng một việc nào

trên đời.” Cô mở nắp chai nước. “Chị uống nước nhé?”

“Cảm ơn em.” Cecilia đón lấy chai nước, tu một hơi. Chị ta định đứng

dậy nhưng chới với. Tess kịp tóm lấy cánh tay Cecilia trước khi chị ta ngã
xuống.

“Xin lỗi, xin lỗi.” Cecilia gần như khóc nức nở.
“Không sao.” Tess đỡ chị ta dậy. “Hoàn toàn không sao mà. Em nghĩ

mình nên chở chị về nhà.”

“Ôi, không, không, em tốt quá, nhưng thực sự chị không sao.”
“Không, rõ ràng là chị không khỏe,” Tess nói. “Em sẽ chở chị về nhà.

Chị sẽ lên giường nghĩ, và em sẽ mang giày tới trường cho con gái chị.”

“Không thể tin được, chị lại suýt quên béng đôi giày của Polly,” Cecilia

nói, giọng điệu hoảng loạn như thể chị ta đang đe dọa mạng sống của con
gái mình.

“Thôi nào.” Tess nói. Cô lấy chìa khóa khỏi bàn tay mềm oặt của Cecilia,

chĩa về phía chiếc xe Tupperware, nhấn nút mở khóa. Trong lòng cô tràn
ngập cảm giác khác lạ, hữu dụng và làm việc có mục đích.

“Cảm ơn em,” Cecilia khó nhọc tựa vào cánh tay Tess khi cô giúp chị ta

lên ghế phụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.