TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 230

“Có một phần câu chuyện anh chưa bao giờ kể với Antonia,” Connor

nói. “Anh chưa bao giờ nói cho bất kỳ ai, cho tới khi kể với nữ bác sĩ trị
liệu đó. Bác sĩ tâm thần của anh.”

Anh ngừng lại.

“Anh không phải nói cho em hay đâu,” Tess rộng lượng.
“Ừm, vậy chúng ta nói sang chuyện khác đi,” Connor nói.
Tess thụi anh.

“Mẹ anh đã nói dối vì anh,” Connor kể tiếp.
“Ý anh là sao?”
“Em chưa bao giờ gặp mẹ anh nhỉ? Bà qua đời trước khi chúng ta hẹn

hò.”

Thêm những ký ức về khoảng thời gian bên Connor hiển hiện trong Tess.

Khi đó cô hỏi anh về bố mẹ anh, anh nói, “Bố anh bỏ đi từ khi anh còn nằm
nôi. Mẹ anh mất khi anh hai mươi mốt tuổi. Bà nghiện rượu. Anh chỉ có thể
nói ngần đó về bà.”

“Vấn đề của các bà mẹ.” Felicity nhận xét khi Tess kể lại những lời này.

“Tránh xa thôi.”

“Mẹ anh cùng người tình của bà khai với cảnh sát là anh ở nhà cùng bọn

họ từ năm giờ chiều hôm trước. Không phải như thế. Anh ở nhà một mình.
Bọn họ ra ngoài chè chén ở đâu đó. Anh chưa từng nhờ họ nói dối vì anh.
Mẹ anh ta làm thế thôi. Tự động làm thế. Mà bà thích thế. Nói dối cảnh sát.
Khi cảnh sát đi ra, bà nháy mắt với anh trong lúc ở giữa cửa tiễn họ. Nháy
mắt ấy! Như thể anh và bà thông đồng với nhau. Nó khiến anh có cảm
tưởng như mình đã làm việc đó. Nhưng anh biết làm gì được? Anh không
thể bảo với cảnh sát là mẹ đã nói dối vì anh, nói thế chỉ khiến cho sự việc
diễn tiến theo chiều hướng mẹ nghĩ anh có điều gì đó che giấu.”

“Nhưng không phải anh đang có ý rằng bà thực sự nghĩ anh đã làm việc

đó chứ,” Tess hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.