TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 281

Anh dốc nghiêng chiếc cốc giấy, uống cạn hớp sô cô la cuối cùng. Anh

đặt cốc xuống gờ tường, nhích sát cô hơn.

“Em đang lợi dụng anh,” Tess nói. “Em là người xấu.”

Anh đặt bàn tay ấm nóng lên cổ cô, kéo cô lại gần, đến độ cô ngửi được

mùi sô cô la từ hơi thở của anh. Anh lấy cốc sô cô la ra khỏi bàn tay không
chống cự của cô.

“Em lợi dụng anh để khỏi nghĩ tới chồng em,” cô nói thẳng ra. Cô muốn

anh hiểu.

“Tess. Em yêu. Em nghĩ anh không biết sao?”

Rồi anh hôn cô đắm đuối, sâu lắng đến độ cô muốn ngã xuống, trôi bồng

bềnh trượt vòng quanh như Alice ở xứ sở thần tiên. Ngày 6 tháng Tư năm
1984

Janie không biết là các chàng trai cũng bị đỏ mặt. Rob em trai cô cũng

đỏ mặt, nhưng rõ ràng không thể coi nó là một chàng trai đúng nghĩa. Cô
không biết là một anh chàng thông minh, đẹp trai học ở trường tư như
John-Paul Fitzpatrick cũng có thể đỏ mặt. Trời đã xế chiều, nắng đã nhạt
khiến cho mọi thứ trở nên nhập nhòa, lờ mờ, nhưng cô vẫn thấy được
khuôn mặt của John-Paul ưng ửng lên. Kể cả tai của anh, cô để ý thấy, cũng
hồng hồng.

Cô chỉ vừa đánh tiếng là có gặp gỡ một “anh chàng khác” và anh chàng

này muốn cô trở thành “kiểu như, ừm bạn gái” của anh ta. Nên cô thực sự
không thể gặp John-Paul nữa, anh chàng kia muốn “chính thức ra mắt”.

Cô đã mơ hồ nghĩ rằng, sẽ tốt hơn nếu nói như thể đấy là lỗi của Connor,

như thể anh ta bắt cô chia tay với John-Paul, nhưng lúc này đây, khi gương
mặt John-Paul đỏ bừng lên, cô tự hỏi có phải mình đã sai lầm khi nhắc tới
một anh chàng khác. Đáng lẽ cô nên đổ lỗi cho bố mình. Cô có thể nói là sợ
bố phát hiện ra mình đang hẹn hò với anh.

Nhưng phần nào cô muốn John-Paul biết là mình được người ta săn đón.
“Nhưng Janie,” giọng John-Paul nghe rất yếu ớt, dịu dàng, như thể anh

sắp khóc. “Anh cứ nghĩ em là người yêu của anh chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.