TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 316

“Mẹ làm mấy việc vặt vãnh thôi,” bà Rachel đáp. Mẹ chỉ đếm từng phút

mà thôi. Bà chìa tay về phía Rob. “Con trai, đỡ mẹ một tay nào”

Khi Rob định đỡ bà, Jacob chập chững bước tới, mang theo bức ảnh lồng

khung mà nó lấy từ giá sách, đưa cho bà Rachel. “Bố này,” thằng bé vừa
chỉ vừa nói.

“Đúng rồi,” bà Rachel hưởng ứng. Đó là bức ảnh Rob và Janie chụp khi

tham dự trại dịp nghỉ lễ ờ bờ Nam một năm trước khi Janie qua đời. Hai chị
em đứng trước lều, Rob đang giơ ngón tay hình tai thỏ sau đầu Janie. Sao
bọn trẻ cứ thích làm thế nhỉ?

Rob bước lại, đứng cạnh hai bà cháu, chỉ vào chị gái mình. “Còn ai đây

nhỉ, anh bạn?”

“Bác Janie đấy,” Jacob đáp rõ ràng.

Bà Rachel nghẹt thở. Trước đây bà chưa từng nghe thằng bé nói “Bác

Janie”, dù bà và Rob vẫn thường chỉ vào cô trong những tấm hình cho nó
xem lúc nó còn bé xíu.

“Giỏi lắm,” bà xoa đầu nó. “Bác Janie sẽ yêu cháu lắm đấy.”
Dù trên thực tế, Janie không hề thích trẻ con. Con bé thà chơi trò xếp

hình nhà cửa với bộ Lego của Rob hơn là chơi cùng búp bê.

Jacob nhìn bà hoài nghi, như thể đã biết thừa điều này, rồi nó chạy đi, tay

ve vẩy cái khung ảnh. Bà Rachel đặt tay mình vào tay Rob, để cậu con trai
giúp mình đứng dậy.

“Ừm, cảm ơn con nhiều, Lauren…” bà mở lời, nhưng rồi bối rối khi thấy

Lauren nhìn chằm chằm xuống sàn, vẻ mặt không đổi, vờ như không có
mặt ở đó.

“Con xin lỗi,” cô cười qua làn nước mắt. “Vì là lần đầu tiên con nghe

Jacob gọi ‘bác Janie’. Con không biết hằng năm mẹ vượt qua ngày này ra
sao, thực sự con không biết. Con chỉ ước mình có thể làm được điều gì đó.”

Cô đừng có đưa cháu tôi tới New York nữa, bà Rachel nghĩ. Cô có thể ở

lại đây, sinh thêm một đứa nữa. Nhưng bà chỉ mỉm cười lịch sự, “Cảm ơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.