TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 314

Chương 47

“Hết bơ rồi,” Isabel thông báo. “Bơ thực vật cũng sạch trơn.”
Con bé quay ra từ tủ lạnh, nhìn mẹ đầy mong đợi.

“Con chắc chứ Cecilia hỏi. Sao lại thế được? Cô chưa từng quên một

món đồ nào. Hệ thống của cô hoàn hảo không tỳ vết mà. Tủ lạnh và tủ bát
của cô lúc nào cũng trữ đồ hoàn hảo. Đôi khi trên đường về John-Paul gọi
hỏi cô có cần anh mua thêm sữa hay thứ gì không, cô vẫn luôn đáp là, “ừm,
không?”

“Nhưng chẳng phải chúng ta sắp ăn bánh chữ thập sao?” Esther nói.

“Chúng ta luôn ăn bánh chữ thập vào bữa sáng ngày thứ Sáu Tuần Thánh.”

“Chúng ta sẽ vẫn ăn bánh,” John-Paul lên tiếng. Anh vỗ khẽ mấy ngón

tay lên lưng Cecilia khi đi ngang qua cô, tới bàn bếp. “Món bánh chữ thập
của mẹ các con ngon tuyệt, chẳng cần bơ đâu.”

Cecilia nhìn anh ta. Người anh ta nhợt nhạt, run run, như thể vừa hồi

phục sau trận cúm, có vẻ anh ta đang trong trạng thái yếu ớt.

Cô nhận ra mình đang trông đợi điều gì đó xảy ra - tiếng chuông điện

thoại réo lên lanh lảnh, tiếng gõ cửa dồn dập - nhưng ngày vẫn trôi đi trong
lớp mặt nạ an toàn lặng im. Sẽ chẳng có việc gì xảy đến trong ngày thứ Sáu
Tuần Thánh. Ngày thứ Sáu Tuần Thánh đang nằm trong chiếc bong bóng
bảo vệ cho chính nó.

“Nhà mình lúc nào cũng ăn bánh chữ thập phết nhiều, thật nhiều bơ,”

Polly nói, con bé đang ngồi ở bàn ăn, trên người khoác bộ đồ pyjama màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.