TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 315

hồng may từ vải flannel, mái tóc đen của nó rối bù, đôi má hồng hào sau
giấc ngủ. “Đấy là truyền thống của gia đình. Mẹ, đi ra cửa hàng mua bơ
thôi.”

“Đừng có nói với mẹ con với cái giọng đó. Mẹ không phải là người hầu

của con,” John-Paul nói, cùng lúc này Esther ngẩng lên khỏi cuốn sách
mượn của thư viện, nói, “Ngố à, các cửa hàng đóng cửa hết rồi.”

“Dù sao thì…” Isabel thở dài. “Con sẽ tán gẫu qua Skype cùng với…”
“Không được,” Cecilia nói. “Cả nhà sẽ ăn cháo yến mạch, sau đó, tất cả

chúng ta sẽ đi bộ tới sân thể dục của trường.”

“Đi bộ á?” Polly khủng khỉnh nói.

“Phải. Đi bộ. Hôm nay trời khá đẹp. Hoặc là các con đạp xe. Chúng ta sẽ

chơi bóng.”

“Con sẽ về đội của bố,” Isabel nói.
“Trên đường về chúng ta sẽ dừng ở cửa hàng tự phục vụ BP mua ít bơ,

như vậy khi về nhà chúng ta sẽ được ăn bánh chữ thập.”

“Hoàn hảo,” John-Paul nói. “Kế hoạch rất hoàn hảo.”
“Bố có biết là có một số người ao ước bức tường Berlin chưa bao giờ sụp

đổ không?” Esther hỏi. “Thật kỳ lạ, phải không ạ? Sao người ta lại muốn bị
mắc kẹt sau một bức tường chứ?”

• • •

“Ừm, rất tuyệt, nhưng mẹ thực sự phải đi rồi,” bà Rachel nói. Bà đặt tách

trở lại bàn. Bà đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Bà hơi chúi người về phía
trước, hít vào một hơi. Lại thêm một chiếc trường là thấp tè nữa. Liệu bà có
tự đứng lên được không? Lauren sẽ chạy lại trước nếu thấy bà gặp khó
khăn. Rob lúc nào cũng chậm mất một nhịp.

“Mẹ định làm gì đến hết ngày?” Lauren hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.