TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 338

“Không có gì. Em phải đi đây. Vợ em mới sanh đứa con đầu lòng. Bé

chào đời mới ba tiếng thôi. Một bé gái.”

“Chúc mừng nhé!” Cecilia lên tiếng, hơi trễ một chút. Cậu ta đã đi rồi,

bước đi sướng vui, ngay trong ngày hạnh phúc nhất của đời mình.

“Bác có chắc là vẫn ổn không?” Cecilia hỏi bà Rachel.
“Bác xin lỗi.”
“Không phải lỗi của bác mà,” Cecilia nói, bắt đầu thấy sốt ruột. Cô ra

ngoài để hít thở, để ngăn mình khỏi hét lên, nhưng giờ cô cần phải trở vào
trong rồi. Cô cần bắt đầu gom các dữ liệu lại. Cô không cần phải gặp bác sĩ
tư vấn quái quỷ nào cả, xin cảm ơn, cô muốn gặp lại bác sĩ Yue, lần này, cô
sẽ để ý, đặt câu hỏi và chẳng phải lo tỏ ra lịch thiệp nữa.

“Cháu không hiểu đâu,” bà Rachel nói. Đôi mắt đỏ ngầu, đẫm nước của

bà dán lên người Cecilia. Giọng bà cao vống lên, yếu ớt. “Là lỗi của bác.
Bác đã dận mạnh lên chân ga. Bác đã cố giết hắn, bởi vì hắn giết Janie.”

Cecilia bấu chặt bên thành ghế bà Rachel đang ngồi, như thể tìm chỗ tựa

để đứng dậy.

“Bác cố giết John-Paul?”

“Tất nhiên là không. Bác cố tông Connor Whitby. Hắn đã giết Janie. Bác

tìm thấy cuộn băng này này, cháu xem. Bằng chứng đấy.”

Dường như có ai đó tóm lấy vai Cecilia, đẩy cô xoay vòng vòng, buộc cô

phải đối diện với chứng cứ lầm lẫn ấy.

Chẳng cần phải luận giải gì nhiều. Cô hiểu ra ngay lập tức.

Những gì John-Paul đã làm. Những gì cô đã làm.
Vợ chồng cô chịu trách nhiệm giải trình trước cô con gái. Polly đã gánh

án phạt thay cho tội lỗi của bố mẹ.

Toàn thân cô trống rỗng bởi thứ ánh sáng trắng lóa của vụ nổ hạt nhân.

Cô trở thành lớp vỏ bọc của con người cũ. Nhưng cô không run rẩy. Chân
cô không nhũn ra. Cô vẫn giữ được dáng điệu hoàn hảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.