TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 343

Cậu ta lập tức nhắm mắt lại, rồi mở ra, nhìn thẳng vào mắt Rachel, mặt

cậu ta tràn đầy vẻ nuối tiếc, tâm trí bà giờ tuyệt nhiên chẳng còn chút nghi
ngờ nào nữa.

“Nhưng tại sao?” Rachel nói, bà thấy chấn động bởi giọng mình quá

chừng mực, quá bình thường với kẻ giết con gái mình vào giữa ngày, trong
khi hàng tá người bước qua, phớt lờ họ, cho rằng cuộc nói chuyện của họ
cũng chỉ là một trong số vô vàn cuộc thoại chẳng đáng lưu tâm khác. “Cậu
có thể cho tôi biết vì sao cậu làm việc đó? Con bé còn nhỏ thế kia mà.”

John-Paul cúi đầu, giơ hai tay ôm lấy đầu với mái tóc tuyệt đẹp, đến khi

cậu ta ngước lên, dường như gương mặt cậu ta đã vỡ vụn thành hàng ngàn
mảnh. “Đó là một tai nạn bác Crowley ơi. Cháu không bao giờ có ý làm tổn
thương cô ấy vì bác biết đấy, cháu yêu cô ấy. Cháu thực sự yêu cô ấy.” Cậu
ta chà mu tay lên mũi, cử chỉ bất cần, vô vọng, như một gã say nơi góc phố.
“Cháu lúc ấy là tay thiếu niên ngu ngốc. Cô ấy bảo với cháu là đang hẹn hò
với người khác, rồi cô ấy cười nhạo cháu. Cháu rất xin lỗi, nhưng toàn bộ
lý do chỉ là thế. Cháu biết không thể coi đó là lý do được. Cháu yêu cô ấy,
vậy mà cô ấy lại cười cháu.”

• • •

Cecilia lờ mờ nhận thấy người ta cứ bước qua lại trên hành lang mà họ

đang ngồi. Họ bước vội vã hoặc đủng đỉnh, họ hoa tay múa chân rồi cười
vang, họ nói chuyện điện thoại đầy biểu cảm. Không ai dừng lại để quan sát
cụ bà tóc trắng ngồi thẳng đơ trên chiếc ghế bọc da nâu, đôi bàn tay bà bấu
chặt hai bên tựa, mắt bà nhìn chằm chằm gã đàn ông trung niên trước mặt,
đầu anh ta rũ xuống ăn năn, lộ cả gáy, vai anh ta xuôi xuống. Hình như
chẳng ai để ý vẻ cứng đờ, lặng lẽ bất thường của họ. Họ đang ở trong chiếc
bong bóng nhỏ, tách biệt với thế giới còn lại.

Cecilia cảm thấy lớp da láng lạnh dưới tay, bất thần không khí ập mạnh

vào phổi cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.