TÔI VÀ EM - Trang 28

lặng lẽ của một đóa hoa quỳnh, ta chẳng thể nói cho ai nghe về vẻ đẹp của
loài hoa ấy.

Tôi nhớ rất ít về Huế. Nên tôi không thể nói cho em nghe đầy đủ về mảnh
đất sâu thắm đó. Tôi không biết nói gì hơn ngoài những lời nuối tiếc, ngợi
ca về con sông thân tình của tuổi nhỏ. Dầu ngày nay sông không phải của
riêng tôi nữa. Sông không phải là sông ngày xưa. Thời gian trôi, làn nước
trôi không ngừng, khúc sông tắm mỗi chiều trước nhà này có lẽ đà trôi xa
mất biệt đến tận ngoài cửa biển.

Tôi và em, hãy nhớ đến sông vì đó cũng như lòng mẹ mát êm ôm ta vào
lòng hồi nhỏ. Trong hương ấm mùi hơi quen đó, hạnh phúc no đủ khiến tôi
thèm muốn bay theo những hương sắc kỳ ảo xa xôi hơn. Sông gợn màu
nước mơ màng, đưa gió lén lút quyến rũ tôi mơ đến cuối chân trời, chỗ mất
tích thăm thẳm vô bờ của dòng nước.

Như thế, sông nuôi hồn lãng mạn, mời gọi những chuyến lên đường đón
đau và cao đẹp. Sông chịu định mệnh của một người ở lại với bờ lau bến cũ
mà gượng cười bày tiệc cho những cuộc chia ly. Sông xui khiến những đứa
con cưng phóng khoáng của nó viễn du thỏa chí trong cõi đời lồng lộng to
lớn và chẳng mong một ngày trở về của tên đãng tử.

Em thấy không, Mơ Nữ? Những đứa con tài ba nhất, những đứa con biết
thương sông Hương nhất, là những người đã rời xa sông một thuở. Dầu
thỉnh thoảng có trở về vào đôi ngày cuối năm, nhưng rồi cũng ra đi trở lại.
Đó là những kẻ biết nghe lời nhủ thầm thì của dòng sông, hiểu được ý
nghĩa thâm sâu của dòng nước đen huyền trong đêm tối.

Tôi là một trong những người ấy. Tôi sẽ không như ngày nay nếu ngày xưa
không được tắm đẫm mình trong lòng sông Hương bát ngát đó. Lặn ngụp
và tôi luyện trong chất nước mềm mại, lúc nào cũng chan chứa, lắng nghe,
đón tận đáy tất cả những gì thả vào lòng sông, rồi trầm tĩnh, lắng đọng ....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.