TÔI VÀ EM - Trang 30

Hoàng Ngọc Tuấn

Tôi và Em
Chương 3

GẶP GỠ

Trời Sài Gòn vẫn đầy nắng nhưng buổi chiều đôi khi có những cơn mưa
bất ngờ trút xuống, mưa không kéo dài lâu, mưa ào ạt cuồn cuộn ngắn chưa
bằng một xuất chớp bóng nhưng cũng đủ làm ướt những người đi đường
không chỗ nấp.

Và mưa đã làm ướt bức điện tín màu xanh của người đưa thư chạy vội
lên căn gác trao cho tôi. Sau buổi trưa, tôi bị giam lỏng trong phòng nhỏ vì
màn mưa dày đe dọa đan dầy ngoài khung cửa sổ.

Tôi vẫn thường sợ những bức điện tín vắn tắt và cấp tốc, dầu nó mang màu
xanh hy vọng. Tấm giấy mỏng thấm nước ướt vào lòng tay tôi run run mở.
Lần đầu tiên từ ngày quen Mơ Nữ, đây là mảnh giấy ghi những hàng chữ
viễn ký chứ không phải nét chữ của em. Và giới hạn trong vài chữ đen, tôi
cũng không được nghe lời của em êm đềm vang lên như một bài thơ trong
lá thư thường lệ. Từ nhà Bưu điện ở thành phố ngoài đó, người ta đã đánh
gởI vào cho tôi lời của em một vài dòng ngắn ngủi:

"Em đậu rồi. Má cho vào Sài Gòn chơi với chị. Stop. Nhưng không biết có
nên vào không. Stop. Chờ em quyết định. Stop. Cấm anh không được có ý
kiến.
M.N."

Tôi trải rộng bức điện nhàu nát trong tay. Giờ đây tôi mới còn tin màu xanh
vẫn là màu tươi vui hy vọng. Thế là Mơ Nữ đã đỗ. Em thấy chưa, tôi đâu
phải là kẻ thù đáng ngại đối với sách vở của em. Những ngày gần kỳ thi em
đã quên rừng bỏ biển, đã ít trò chuyện với tôi khi loan báo khởi đầu cho
một mùa băng giá. Đến nay, gió lạnh chia cắt đã ngừng thổi, biển cả chia
mừng kéo lại, môi người cạn khô đã mộng ướt đầy tiếng nói tao phùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.