TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM
GỌI
Ichikawa Takuji
www.dtv-ebook.com
#40
40
Tôi lơ lửng trong sự ngưng trệ của thời gian.
Thân nhiệt của tôi vẫn chỉ dao động quanh khoảng 37 độ 2.
Tôi thấy mình cứ như là Betty Blue vậy, nhưng chí ít thì tôi chẳng có
tí dấu hiệu nào là đang mang thai cả.
(Betty Blue là tên một bộ phim của Pháp ra mắt năm 1986, có tựa gốc
là 37°2 le matin")
Đám sương mù trong đầu tôi hiếm khi nào tan, còn khả năng tập trung
thì cứ như nắng chiếu trên ngôi làng trong thung lũng, chợt đến rồi lại đi
ngay.
Ngay cả việc hít thở cũng như một hình thức khổ sai vậy.
Tôi cảm giác không khí giống như một loại chất lỏng có độ dính cao.
Trong tình trạng đó, đương nhiên là việc học thi của tôi chẳng có mấy
tiến triển, so với cùng thời gian này năm ngoái thì tôi vẫn còn cách xa mức
điểm chuẩn.
Từ bỏ là một việc rất dễ dàng, nhưng mỗi lần đánh mất một thứ gì đó,
tôi lại lao vào lượm lặt những mảnh vụn bị thiếu, với một sự kiên nhẫn đến