TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 138

Sau khi ra ngoài, tôi lững thững bước đi trên con đường dọc theo sân

vận động.

Tôi có cảm giác như một điều gì đó mang tính quyết định vừa xảy ra,

đồng thời cũng cảm thấy dường như chẳng có gì thay đổi hết.

Thái độ nghiêm túc của Yuko đã mang đến cho tôi một dự cảm, nhưng

tôi hoàn toàn không biết dự cảm đó sẽ dẫn tới đâu.

Tôi vẫn tiếp tục bước đi trên con đường mờ tối.

Thế rồi, tôi nhận ra bóng dáng một người con trai nép mình ở góc

đường.

Anh ta hoàn toàn khác với những người đang đi qua đi lại, hay những

người cũng đang ngồi ở vệ đường này.

Tôi thấy Takasawa đang chìm sâu trong thế giới của gã.

Nhưng khi tôi tiến lại gần, gã chậm rãi ngẩng đầu lên.

Từ bên dưới chiếc khăn bông đang đội kín trên đầu, gã ngước nhìn tôi

với vẻ mặt có chút ngạc nhiên.

"Tại sao cậu lại ở đây?"

Tôi không biết nên trả lời như thế nào nên chỉ im lặng.

Sau khi nhìn tôi một lát, Takasawa khẽ gật đầu.

"À phải rồi, chắc là cậu tới gặp Igarashi phải không?"

"Đúng vậy," tôi trả lời.

"Thế cậu đã gặp được cô ấy chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.