TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 151

"Từ bỏ cái gì kia?"

"Tất thảy mọi thứ... Tớ thực sự rất mệt mỏi rồi..."

"Vậy à..."

Nàng luồn những ngón tay mảnh dẻ và lạnh giá vào tóc tôi.

"Tớ đã sai ở đâu?"

"Cậu không làm gì sai cả. Thế giới này vốn dĩ đã như vậy rồi."

Thời gian không thể quay ngược trở lại. Và con người ta cũng chẳng

thể nào quay về nơi xuất phát được đâu.

"Vậy sao?"

"Ừ."

Tôi nắm lấy tay Yuko.

"Tớ thấy buồn ngủ quá..."

"Phải rồi, cậu đang rất mệt. Cậu cứ thong thả mà ngủ đi."

"Tớ ngủ đây..."

Yuko lại tiếp tục ngâm nga bài hát khi nãy.

Trầm lắng như một lời thì thầm.

Giọng hát ấy thổi qua trái tim tôi giống như ngọn gió băng qua thảo

nguyên.

Tôi chìm vào giấc ngủ, một cách lặng lẽ và thong dong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.