TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 74

"Ừ."

"Điều đó có làm cậu thấy khổ sở không?"

Nàng khẽ lắc đầu.

"Tớ nghĩ rằng nỗi đau này... chắc hẳn là cần thiết."

Tôi cảm thấy hơi ngạc nhiên.

"Cần thiết với cái gì?" Tôi hỏi.

Sau một lát suy nghĩ, nàng nói như thì thầm: "Tớ không biết, thế

nhưng tớ không thể không nghĩ như vậy. Rằng thay đổi cũng là điều tốt."

Tôi hôn lên tóc nàng. Nàng nhắm mắt lại để cảm nhận đôi môi của tôi.

"Ừ. Nếu vậy thì tớ cũng sẽ nghĩ như thế. Rằng thay đổi cũng là điều

tốt, và rằng chắc chắn sự đau khổ rồi sẽ dẫn lối chúng ta đến với một điều
gì đó."

Cả hai chúng tôi đều tin rằng, trong cái thế giới luôn không ngừng

thay đổi này, chúng tôi có thể biến ảo tưởng về một tương lai tốt đẹp hơn
thành hiện thực.

Ngay lúc này thì vẫn tin như vậy.

Khi đi đến lối ra khỏi khu rừng, đột nhiên Yuko dừng chân lại.

Mái tóc dài phất phơ theo ngọn gió dịu dàng của mùa xuân, nàng nhìn

chăm chăm vào dãy núi ở đằng xa.

"Sao thế?"

Yuko quay sang nhìn tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.