TÔMẾCH VÀ THỦ LĨNH TIA CHỚP ĐEN - Trang 10

khí ra như thế. Cậu bé da trắng mỉm cười tinh quái. Người ta kể bao nhiêu
chuyện - nhiều khi đến khó tin - về tính cảnh giác rất cao của người In-đi-
an, thế mà lần này cậu tiếp cận sát gáy một anh chàng người Na-van mà
vẫn không bị phát hiện ra, dù anh chàng có vẻ không muốn bị ai chú ý đến.
Cậu quyết định sẽ làm cho anh chàng In-đi-an không quen biết kia bị một
phen bất ngờ. Cậu khẽ khàng ngồi xuống đất và nghĩ xem anh bạn trẻ In-đi-
an đang dõi mắt tìm ai hay tìm cái gì trên thảo nguyên kia.

Cậu để một lúc lâu dõi theo cái nhìn của người In-đi-an, anh ta nhìn

mãi về phương nam, song ngoài những loại xương rồng khác nhau, cậu
không nhìn thấy gì khác trên khắp thảo nguyên mênh mông lượn sóng nhấp
nhô. Cuối cùng, chờ đã chán, Tô-mếch gọi to lên bằng tiếng Anh:

- Người anh em da đỏ có thể cho tôi biết anh nhìn thấy điều gì hay trên

thảo nguyên không?

Hậu quả của những lời vừa nói ra vượt rất xa những điều Tô-mếch có

thể ngờ tới. Người In-đi-an lập tức nhô ra khỏi bờ đá và khi nhìn thấy kẻ
không mời mà đến liền nhảy dựng lên, đứng sững trước mặt cậu. Mắt anh
ta lóe lên những ánh hằn thù.

- Đồ chó da trắng kia, mày tìm kiếm gì ở đây hả? - Anh ta bật ra một

hơi bằng thứ tiếng Anh khá chuẩn.

Tô-mếch hoàn toàn bị bất ngời bởi giọng nói khinh bỉ đầy hằn học của

người In-đi-an, song cậu vẫn kìm lòng, nói bằng giọng mềm mỏng:

- Tôi cũng có thể hỏi anh bằng những lời như thế, thậm chí hình như

tôi còn có quyền làm điều đó hơn anh, bởi chúng ta đang ở ngoài địa phận
trại định cư, song tôi chẳng bao giờ hỏi một cách thiếu thiện cảm như anh
vừa rồi cả.

- Bất cứ thằng gián điệp nào cũng là đồ chó ghẻ đểu cáng! - Người In-

đi-an hằn học đáp lại.

- Hoàn toàn đồng ý với anh, song tôi đâu có phải là gián điệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.