TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 174

chuyện với Bào phủ ở Lâm Tri, ông sẽ thân chinh đi dàn xếp. Đã có ông
nội đứng ra làm chủ như thế rồi, thì hỏi rằng ai còn dám nói rằng không.
Việc hôn nhân của Tôn Vũ với Điền Thục Hiền thế là quyết định như vậy.
Nhưng Tôn Vũ còn đang đi học, phải đi đây đó để học hỏi, phải tiếp tục đi
khảo sát ở chiến trường xưa, còn phải tập trung viết “Binh pháp”. Điền
Thục Hiền luôn luôn sẵn sàng ủng hộ những dự định đó của chàng, nên
ngày cưới của họ cứ thế lần khân kéo dài mãi cho đến ngày hôm nay…

Cuộc tình duyên của Tôn Vũ và Điền Thục Hiền đã là cuộc nhân duyên

mộc đào quỳnh giao

[18]

thì sau khi cưới nhau đương nhiên họ quấn quít bên

nhau như cá gặp nước, gắn bó yêu thương vô cùng. Tuy nhiên họ cũng
không đến nỗi quá say đắm trong tình duyên mới, mà vì sự nghiệp lớn lao
từng theo đuổi, họ đã vì nhau phu xướng phụ tuỳ, vì công việc mà quên ăn
quên ngủ.

Một đêm khuya mùa hạ. Tôn Vũ đang ngồi viết “binh pháp”, lúc thì chau

mày suy nghĩ, lúc thì rạng rỡ mặt mày và liên tục cắm cúi lên bàn viết. Hơi
nóng ban đêm như hun người, không khí cũng như co quánh lại không hề
thấy có một sợi gió thoảng qua, cả bầu không gian như một cái lồng hấp, và
những con người sống trên thế gian này chẳng khác gì những cái bánh hấp
nằm trong đó, khắp mình mồ hôi đầm đìa, xung quanh hơi nóng ngột ngạt.
Tôn Vũ chỉ mặc mỗi một chiếc quần đùi, vậy mà vẫn còn phải há cả mồm
ra mà hổn hển, cứ như một con bò phải kéo sá cày quá nặng. Điền Thục
Hiền nửa trên mặc chiếc áo cánh màu phớt hồng, nửa thân dưới mặc chiếc
váy lụa màu trắng ngọc, cả hai thứ đều đều nhẹ như mây bềnh bồng và đều
mỏng như lớp cánh ve, tay nàng cầm chiếc quạt giấy, liên tục quạt mát cho
chồng, mặc dù nàng mệt đến mức vai nhức tay mỏi, nhưng thấy chồng vẫn
lã chã mình đầy mồ hôi. Nàng buông quạt xuống, múc vào một chậu nước
lạnh, vò chiếc khăn vắt qua, rồi nhẹ nhàng lau khắp lượt trên mình chàng.
Tất cả những công việc đó đều như tiến hành trong trạng thái vô tri vô giác
của Tôn Vũ, cử chỉ của nàng thật nhẹ nhàng, như mơn trớn vỗ về vậy. Thế
nhưng do quá tập trung tư tưởng, Tôn Vũ có cảm giác như mình không hề
hay biết gì, đầu không ngẩng lên, bút không ngừng nghí ngoáy, vẫn cứ miệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.