TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 231

chính rối loạn hãy mang quân đi đánh nước Sở và tiến cử Yểm Dư, Chúc
Dung làm nguyên soái và đại tướng, cử Khánh Ky sang nước Vệ mượn
viện binh. Lúc này hoàng thúc Quý Trát đã xuống núi về cung, mời ông ta
đi thăm các nước, tìm kiếm đồng minh, Vương Liêu không ngờ được rằng
đó là mưu kế, lại muốn nắm bá quyền, nên đã nhất nhất chuẩn tấu, hơn nữa
còn rất cảm kích trước sự trung thành của Cơ Quang.

Thời cơ đã chín muối, Cơ Quang và Ngũ Tử Tư đã đến thăm Chuyên

Chư lần nữa, nói rõ tình thế tốt đẹp này. Chuyên Chư nghe xong tỏ ra do
dự, lúc lâu mới nói:

– Chuyên Chư tôi không phải hạng người sợ chết, mà chỉ lo cho mẹ già

tuổi cao. Người ta bảo tóc tơ da thịt mình là của cha mẹ cho, không dám
làm tổn thương hay huỷ hoại, đó là bắt đầu của sự hiếu. Nay nếu để người
tóc bạc đưa tiễn ngươi tóc xanh, thì hết sức là bất hiếu, Chuyên Chư không
làm hạng người bất hiếu.

Nghe những lời nói đó, Cơ Quang vô cùng thất vọng, nhưng vẫn khẩn

khoản:

– Cơ Quang tôi rất hiểu lòng tráng sĩ, tất sẽ coi lệnh đường như mẹ mình.

Chuyên Chư lắc đầu nói:
– Vì mẹ già tuổi cao, Chuyên Chư này đành bội ước, mong công tử và

ông anh hãy hết lòng lượng thứ.

Đang giữa lúc Cơ Quang và Ngũ Tử Tư đều thất vọng và chán nản, bà

mẹ của Chuyên Chư đến trước mặt ba người lúc nào không rõ, đã quở tránh
Chuyên Chư:

– Ở trong buồng, ta đã nghe rõ mọi chuyện của ba người. Con ơi con đã

thề với Vương tử Cơ Quang một dạ trung thành, sao có thể vứt bỏ điều tín
nghĩa! Trung với hiếu vốn chỉ là một lẽ, há sao có thể vì hiếu mà bỏ trung,
vì cái nhỏ mà bỏ cái lớn. Đừng lo nghĩ nhiều cho mẹ già, mau mau tận tâm
đi mà phò tá cho vương tử ngay đi…

Người mẹ già tám mươi tuổi ấy sau khi nói với Chuyên Chư con mình

như vậy, quanh trở về phòng mình, tự thắt cổ chết, để bớt mối lo sau này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.