TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 234

– Bẩm báo đại vương, tên đầu bếp này không mang thứ gì trên người,

cũng chẳng có khí giới gì cả ạ!

Đã không có gì mang theo, thì Chuyên Chư có thể lên dâng món ăn rồi,

tay nâng đĩa thức ăn, bước đi rất đàng hoàng, ung dung bước lên đến sát
bậc thềm, cúi mình làm lễ và thưa lên:

– Dạ thưa, thảo dân là đầu bếp, bình sinh tất thạo làm món ăn bằng cá,

nay xin dâng lên một món cá lô kính mời đại vương thưởng thức ạ!

Ngô vương hỏi:
– Cá này ở đâu có?

– Dạ bẩm ở Thái Hồ ạ!
– Câu được ở đâu?
– Dạ câu được ở Dương Loan, mùi vị rất tươi ngon ạ.

– Ai câu được vậy?
– Để bày tỏ lòng trung, ông chủ nhà con là công tử Quang đã tự tay câu

con cá này, dầm sương gội gió ba ngày đêm, mới câu được một con đấy ạ!

Vương Liêu hỏi rất nhanh, câu nọ nối câu kia như chớp, Chuyên Chư trả

lời trơn tru, không hề hàm hồ ngắc ngứ. Vương Liêu hơi nghiêng mình,
mỉm cười nói với Cơ Quang:

– Thật hiếm có tấm lòng trung như vương huynh, làm cho quả nhân vô

cùng cảm kích.

Cơ Quang đứng dậy, vái tạ nói:
– Anh em trong nhà cả, đại vương quá khiêm tốn như thế làm gì, với lại,

bề tôi lấy lòng trung làm công việc cho vua, là lẽ thường xưa nay, thần
chẳng qua là làm theo lẽ đó, cần gì phải nhắc đến! Xin đại vương hãy ngự
dùng món cá hồng xíu, để nguội mất ngon ạ!

Vương Liêu bảo với gã “đầu bếp” dưới thềm:
– Hãy gỡ bỏ xương cá đi đã rồi quả nhân mới ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.