TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 335

– Đánh mạnh thì còn, không đánh mạnh thì chết, nơi ấy gọi là tử địa. Ta

ở trong tử địa, đường tiếp tế lương thực đã bị cắt, địch đang phục kích ta ở
vùng núi non, hiểm trở, ta tiến thoái đều không được, thì làm thế nào?

Tôn Tử đáp:

– Đốt hết đồ dùng để chuyên chở của quân ta, phân chia số tài sản còn lại

của ta, khích lệ đông đảo quân sĩ để họ thấy không còn đường nào sống,
dóng trống hò hét mà xông lên, tiến về phía trước mà không nghĩ gì hơn,
quyết liều mình giành lấy sức mạnh, để được sống, các tướng sĩ sẽ đồng
lòng dũng cảm chiến đấu. Nếu địch ở tử địa, quân lính hăng hái, thì không
nên liều lĩnh tiến đánh, mà nên cắt đường tiếp tế của chúng, phong toả vây
khốn chúng, ém quân ta vào nơi có lợi, khiến cho quân ta như nỏ đã căng
luôn giữ vững trận địa; sẵn sàng chờ địch.

Hạp Lư lại hỏi:
– Quân địch chiếm giữ vùng núi non hiểm trở, ỷ vào thế hiểm chờ đợi

quân ta, lương thực lại đầy đủ, khiêu khích chúng cũng không chịu ra, sơ
hở là xông ra cướp bóc, vậy thì làm thế nào?

Tôn Tử đáp:
– Chia quân ra giữ chỗ hiểm yếu, phòng bị tốt chớ lơi lỏng, đi sâu vào dò

la tình hình của chúng, ngầm chờ lúc chúng trễ nải, lấy lợi mà dụ, không
cho chúng được chăn ngựa, kiếm củi. Địch không được gì, tất sẽ thay đổi
cách đánh cố thủ. Chờ cho quân địch ra khỏi trận địa hiểm yếu, ta sẽ tranh
giành những chỗ mà chúng muốn, địch tất sẽ đánh để giành lại, ta lựa khe
hở mà đánh. Cứ như thế, dù địch có chiếm nơi hiểm trở, ta vẫn có thể đánh
được.

*

* *
Người ta thường bảo miệng nói thì đầu mệt, huống hồ Hạp Lư và Tôn Tử

lại không phải là nói chuyện phiếm, mà là bàn việc quân, nói về cách đánh
địch, đàm đạo với nhau về chiếp. lược Chiến thuật, vậy mà lại nói với nhau
cả buổi như vậy. Hạp Lư nằm trên giường thấy không hề vì vậy mà bệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.