TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 344

nay Phí Vô Cực đã bị trừ khử, đất nước đã lấy Thiên vương làm trung tâm,
cả nước đoàn kết một lòng, hơn nữa tả lệnh doãn Tử Tây, hữu lệnh doãn
Nang Ngoã, đều là những kẻ trí dũng song toàn, đánh nước Sở không phải
là việc dễ. Huống hồ, nước Sở lại là viên ngọc sáng ở đông nam Hoa Hạ,
đất rộng của cải nhiều, lính khoẻ ngựa hay, đã từng đọ sức với nước Tề
nước Tấn, ngay thời kỳ Phí Vô Cực còn cầm quyền, chính trị thối nát, cũng
vẫn là một con sâu trăm đốt, không chịu chết ngay, nên không thể xem
thường.

Một ngày giữa mùa xuân năm 512 trước công nguyên, Tôn Tử đã dẫn

Hạp Lư đi thị sát tình hình huấn luyện ở các căn cứ quân sự. Mùa xuân ở
Giang Nam đẹp như một bức tranh, non xanh nước biếc, liễu ẩn hoa tường,
Thái Hồ mênh mang, đất trời liền một giải, trong không khí cũng ngạt ngào
mùi hương thắm đượm và nồng ấm. Tôn Tử và Ngô vương đi bộ thay cho
xe, len lỏi chan hoà vào cảnh hoa hồng liễu thắm ở bên bờ Thái Hồ. Ngẩng
đầu lên, thấy một con chim ưng đang sải cánh giữa trời xanh, lúc thì nó vỗ
cánh liệng đi liệng lại lúc sau nó lại xoải cánh ra dừng lại giữa tầng không
một lúc lâu, như gắn chặt vào một chỗ; rồi chợt nó lại lao xuống, nhanh
như một mũi tên. Tôn Tử như bị con chim ưng kia hút lấy, dừng hẳn chân
lại, ngẩng mặt lên trời, mãi không thấy cất bước, khiến cho Ngô vương
ngẩn người ra không hiểu tại sao. Rồi ông bỗng như cảm nhận ra điều gì,
buột miệng hỏi:

– Đại vương hãy nhìn xem, con chim ưng oai hùng ở trên cao kia, làm

sao mà nó có thể bay khoẻ lượn giỏi như thế được không?

Hạp Lư thấy Tôn Tử hỏi có vẻ ấu trĩ, nực cười, trả lời luôn không đắn

đo:

– Dương nhiên là bởi tại nó có đôi cánh khoẻ.

– Nếu chặt đôi cánh ấy đi thì sao nhỉ? – Tôn Tử hỏi dồn.
Hạp Lư đáp:
– Chặt đôi cánh ấy đi, thì nó chẳng bằng một con ngan ngờ nghệch, làm

sao có thể bay lượn thế kia ở trên không được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.