TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 392

Diêm Hoài Viễn quả đến mức không dám nhìn thẳng vào sự thực trước

mắt và cũng không dám tin cả lỗ tai mình. Mình tuy là quốc trượng của
nước Sở, vậy mà những thứ châu báu quý giá ở trên mâm kia, cũng mới chỉ
nghe nói đến, chứ chưa nhìn thấy bao giờ, đến nay có thể nói mới có dịp
mở rộng được tầm mắt, nhìn cho chê cho chán. Rồi ông lại nghĩ, Tôn Vũ
định dùng mình làm gì, mà lại chịu bỏ ra cái giá lớn lao như thế này? Phải
chăng là muốn mình giúp Ngô đánh Sở, để hoàn thành sự nghiệp lớn lao
của ông ta? Đại trượng phu sống ở trên đời, bốn biển là nhà, hà tất lại chỉ
câu nệ có một mình nước Sở? Ngay như Tôn Vũ đây vẫn là người nước Tề,
thế mà nay lại giúp Ngô đánh Sở chuyện này chẳng khác gì con chim nhạn
trên trời kia, mùa đông thì bay xuống phương nam, mùa hạ lại bay về phía
bắc, ở đâu thấy được sống ung dung thoải mái, thì sẽ an cư lạc nghiệp sinh
sống ở đấy. Ngô đánh Sở không hẳn là việc dễ, nhưng có mặt Tôn Vũ và
Ngũ Tử Tư, cũng không thể nói là tuyệt đối không có khả năng, vậy thì sao
ta lại chẳng thể tình, để giành cho mình một lối đi sau này, ngộ nhỡ Sở thua
Ngô thắng, cũng vẫn có thể yên ổn mà sống trên đời… Cho rằng Ngô đánh
Sở có phải bươu đầu mẻ trán, mà Sở vẫn chẳng hề lung lay, chỉ cần hôm
nay Tôn Vũ giữ sao cho ta khỏi chết, thì chỉ cần còn trời còn nước còn non,
thì chẳng phải lo gì sẽ có lúc được đền bù, ăn ở hai mang thì có gì mà
không được? Muông thú còn biết đến chỗ lợi tránh chỗ hại, thì con người
lại càng phải như thế chứ? Nghĩ đến đây, Diêm Hoài Viễn chẳng những
thấy nhẹ nhõm, thậm chí còn thấy dễ chịu và vui mừng nữa, bởi vì đây
đúng như người ta nói là “chết đuối với phải cọc”, “gặp hoạ lại được hưởng
phúc”, ông ta đang mơ ước một ngày mai tốt đẹp nhờ “mắc nạn thoát chết,
tất là nhờ trời”, rồi chẳng biết thế nào buột ra miệng:

– Cái đó thì…

Tôn Tử chớ đợi đã thấy có vẻ hơi sốt ruột, ông bỗng bật đứng dậy, cắt

ngang lời Diêm Hoài Viễn:

– Sở là nước lớn ở phương đông, đất rộng người đông của cải nhiều vô

kể, Diêm tướng quân là quốc lão của nước Sở, đương nhiên không lạ gì
chút quà mọn này của một nước nhỏ thế này, chẳng thà để tôi lấy kiếm mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.