TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 497

nhục hôm nay cho đại vương. Tại sao ta không xa lánh nước Sở đề kết thân
với nước Ngô nhỉ? Ông ta lại nghĩ tới người có tình cảnh tương tự như
mình là Đường Thành công, vội vàng sang thăm ngay, để cùng nhau bàn
đường tiến thoái.

Đường Thành công với Thái Chiêu hầu cùng bệnh nên dễ hiểu nhau, gặp

nhau là đã tỏ ra vô cùng thân thiết, chưa để Thái Chiêu hầu nói rõ ý định
của mình, Đường Thành công đã vội vồ vập nói ngay:

– Đại vương tới thật đúng lúc, quả nhân đang có việc quan trọng muốn

bàn với đại vương.

Thái Chiêu hầu hỏi lại:
– Đại vương muốn bàn chuyện gì?

Đường Thành công đáp:
– Trước đây Nang Ngoã đã tước đoạt ngựa quý của quả nhân. Quả nhân

không còn trông mong sở cậy gì ở nước Sở được nữa, mà quyết tâm trả thù
rửa hận, trông mong ở Tấn công, nên mới có cuộc họp ở Thiệu Lăng, tám
lộ chư hầu liên minh đánh Sở. Không ngờ liên quân tan rã, cuộc phạt sở thế
là chết yểu nửa đường, mối thù còn chưa trả được. Gần đây nghe nôi Ngô
vương nhân hậu, muốn bắt tay với nước Ngô, không hiểu ý đại vương thế
nào?

Ý định sang nước Đường của Thái Chiêu hầu thế là đã được Đường

Thành công nói rõ, đúng như người ta thường nói là không hẹn mà gặp.

Thì ra Tôn Tử cùng một lúc cử Phiếm Khải sang nước Thái, cũng sai

người sang nước Đường, lấy danh nghĩa Ngô vương Hạp Lư tặng Đường
Thành công một con thiên lý mã, kèm theo một bức thư lời lẽ chan chứa
nhiệt tình, khiến Đường Thành công cũng xúc động, quyết chí đi theo nước
Ngô. Thế nhưng cả hai bên không hề nhắc đến việc đã nhận quà tặng của
Tôn Tử, vì e rằng tổn hại đến nhân cách.

Thái chiêu hầu nói:
– Quả nhân sang đây lần này, chính vì việc đó, không nghĩ rằng lại để đại

vương nói ra trước. Từ xưa người ta đã nói, bà góa nghĩ sao chỉ có bà góa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.