TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 503

biện pháp đó nắm nền tài chính nước Việt hơn chục năm, khiến nước Việt
trội lên trở thành một nước mạnh lăm le nhòm ngó nước Ngô. Thấy Việt
vương đưa mắt dò hỏi, Phạm Lãi nói:

– Nước Ngô hỏi ta mượn lính vay lương, không phải là xin ta viện trợ,

mà chính là sang để thăm dò xem ta có nhân lúc họ đi đánh Sở mà tấn công
vào những chỗ họ không đề phòng.

Việt vương nghe nói hốt hoảng, vội hỏi:
– Vậy thì nên làm thế nào cho phải?
Phạm Lãi nói:

– Nếu chiều theo ý họ, họ sẽ cho rằng ta sợ họ, nếu dứt tình với họ, thì

họ sẽ đánh ta trước khi đánh Sở.

Việt vương cuồng lên:
– Chuyện hóa ra rắc rối, làm thế nào bây giờ?

Lặng im suy nghĩ hồi lâu, sau đó Phạm Lãi mới nói:
– Cử sứ thần trịnh trọng đưa một bức thư, nói nước ta hết sức nghèo khó,

không đủ sức cho mượn quân đội, mà chỉ trợ giúp được quân lương thôi,
nước Ngô thây vậy sẽ yên tâm đánh Sở, lúc ấy ta mới thừa thế lẻn vào, đuổi
quân Ngô sang đất Sở, chiếm đất của Ngô làm lãnh thổ của ta, thế mới là
thượng sách.

Việt vương cảm nhận sâu sắc rằng Phạm Lãi nói rất có lý, bèn trịnh trọng

thảo một bức thư, chuẩn bị năm trăm thạch quân lương, sai sứ mang sang
nước Ngô. Tôn Tử đọc thư của Việt vương, hỏi ý kiến Ngũ Tử Tư thế nào.
Ngũ Tử Tư đáp:

– Đưa sang năm trăm thạch quân lương, chứng tỏ rằng không có ý đánh

ta, ta có thể đánh Sở!

Tôn Tử lắc đầu nói:
– Ta lại không nghĩ thế!

– Nguyên soái giải thích thế nào về việc họ đưa quân lương – Ngũ Tử Tư

hỏi dồn. Tôn Tử đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.