TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 68

Nỗi đau khi bị thước kẻ đánh vào lòng bàn tay cũng chẳng kém gì phải

quỳ trên ghế băng, vì có lúc bàn tay bi đánh sưng vù lên như một cái chân
giò. Đương nhiên những bề trên có kinh nghiệm thì không bao giờ đánh
vào bàn tay phải, vì chẳng may nếu bàn tay phải mà sưng lên thì không thể
cầm bút viết chữ được và cũng không cầm được đũa ăn cơm. Làm cha mà
giày vò tàn khốc con mình như thế, chẳng lẽ ông không đau lòng hay sao?
Nghe đâu, đấy mới chính là sự thể hiện của lòng yêu, lý luận của trường
phái này là “yêu cho vọt ghét cho chơi”, “yêu cho roi cho vọt, ghét cho
ngọt cho bùi”, hoặc là bảo “ghét sắt thì không thành thép” cho nên mới
phải cho vào lửa, phải nấu luyện. Những người ấy còn có cả những lời di
huấn của tổ tiên, nào là “nuôi không dạy, sai ở cha; dạy không nghiêm, do
thầy nhác”. Ở đây Điền Bằng vừa là cha, lại vừa là thầy, với Điền Vũ
đương nhiên là phải dạy cho nghiêm, phải rèn cho thành thép. Dưới sự chỉ
đạo của những lý luận đó, Điền Bằng có phạt roi con trai cũng chẳng qua là
bột phát từ lòng yêu con, nên có thể dằn lòng được. Sức mê hoặc vào lý
luận của trường phái này rất mạnh, tuổi thọ của nó cũng khá dài, cho đến
tận hai ngàn năm trăm năm sau cũng còn có rất nhiều bậc làm cha làm mẹ,
làm phụ huynh vẫn dốc lòng tin. Tuy nhiên, con người suy cho cùng không
phải là gang thép, mà con người là một động vật có cảm tình. Kết quả rèn
luyện kiểu ấy của Điền Bằng, thực sự đã biến tình cha con và lòng yêu
nhân luân thành gang thành thép lạnh tanh, thành một thế lực chống đối.
Nên bất kể là cha mình đánh thế nào, Điền Vũ cũng không rụt tay lại nữa,
cũng chẳng xin tha, mà chỉ nghiến răng lại và im lặng khóc thầm, trong
lòng bỗng cháy lên ngọn lửa chống đối, dồn nén sức mạnh trả đũa.

Một hôm, do Điền Vũ không trả lời được câu hỏi của cha mình đặt ra

nên phải phạt đòn. Người cha cầm lấy thước, Điền Vũ chủ động chìa bàn
tay trái ra, ngửa tay lên đón đợi cây thước đánh xuống. Khác với những học
trò khác khi bị đòn, nói chung khi thấy ông thầy cầm cây thước giơ lên, học
trò thường rụt tay ra phía sau, ông thầy thấy vậy càng tức nên càng đánh dữ
hơn. Điền Vũ thì không thế, cậu chủ động chìa tay ra, sân sàng nhận hình
phạt của thầy giáo, hoá ra lại thường thức dậy lòng thương hại của thầy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.