TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1078

- Bỏ đi con, con này đẹp thật, nhưng nó quá dữ, lấy làm gì!

Phi Hổ tiếc nhìn ngọn lửa, hắn thấy rõ xác cô gái cháy như ngọn đuốc trong
đó. Hắn nuốt nước miếng, tiếc rẻ...


Võ Thành sửa soạn cẩn thận rồi mới lên bờ. Đoàn xe ngựa bốn chiếc đã
chờ sẵn. Chính ông Võ Hương đã lo chuyện đó, ông bảo:
- Dẫu bên sui gia họ không đòi hỏi, nhưng mình cũng làm cho phải lễ. Con
ngồi xe thứ nhất, bảo người đánh xe phủ cái màn đỏ mình mới treo lên đó
cho ra vẻ xe cưới. Ba và gia đình sẽ đi các xe sau. Thôi, mình xuất phát là
vừa, kẻo bên nhà gái đợi.

Từ bến sông cái tới nhà út Hoa phải qua hai con lộ nhỏ, mà hôm trước khi
về, đích thân Hoa đã đưa đường cho ông đi. Cô nàng còn dặn:
- Khi trở vào bác cứ đi đúng con đường này, đừng đi phía chợ, nhất là đừng
đi qua dinh Quận.
Không hiểu nàng dặn như thế là có ý gì, nhưng lần này Võ Hương làm
đúng như vậy. Ông còn dặn Võ Thành:
- Đây là xứ lạ, con cứ thẳng đường mà đi. Có ai hỏi gì thì đã có ba lo.
Thật ra trên đường đi chẳng có gì xảy ra. Mãi cho đến khi tới khúc quanh
đường rẽ vào nhà Chín Hựu, bỗng có tiếng ai gọi từ ven đường:
- Dừng xe lại!
Võ Thành chưa từng gặp mặt út Hoa và tất nhiên là không quen với giọng
nói của nàng. Chỉ có ông Võ Hương ngồi xe sau thì nhận ra, ông nói lớn:
- Cháu đó phải không Hoa?
- Con đây! Con là út Hoa đây. Bác và anh Thành chớ có vào nhà, mà hãy đi
ngay tới dinh Quận!
Ông Võ Thành nhảy hẳn xuống xe, nhìn chung quanh tìm Hoa, bởi lúc ấy
chỉ có tiếng nói vọng ra thôi. Ông hỏi lớn:
- Con ở đâu Hoa?
Người đánh xe ngựa lúc này mới lên tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.