TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1224

- Cô nhớ xem mình có chốt cửa phòng trước khi ngủ không?
Hương quả quyết:
- Chắc chắn là không. Lúc nãy khi thấy mâm thức ăn, con đã xem lại rất kỹ,
chốt cửa không hề mở. Người bên ngoài chắc chắn không thể nào lọt vô
được!
Bà vú lẩm bẩm:
- Không lẽ là... ma?
Thùy Hương phản bác ngay:
- Làm gì có chuyện đó vú!
- Vậy thì tại sao?
Không ai trả lời được câu hỏi. Mãi một lúc lâu sau bà vú mới đề nghị:
- Hay là cô đổi sang phòng bên kia, hoặc là rời xuống tầng dưới, phòng của
ông bà?
- Phòng của ba má con ở dưới?
Vú Hai gật đầu:
- Phòng lớn ở dưới.
- Vậy phòng con đang ở đây là của ai ngày trước?
Bà vú hơi lúng túng:
- Phòng này là của... bà chủ, trước lúc bà chết.
Thùy Hương tuy là con trong nhà, nhưng từ nhỏ cô chỉ ở Sài Gòn, ít khi
nào sống trên này. Mỗi lần lên đây cô cũng chẳng tìm hiểu xem sinh hoạt
trong gia đình ra sao, cho đến lúc cha mẹ cô lục đục với nhau, rồi ba đi theo
người đàn bà khác, kế đó mẹ cô phát bệnh và qua đời một cách âm thầm,
mà ngay như cô cũng chẳng hiểu mẹ bệnh gì, chết ra sao cho đến khi cô
được cho đi du học...
Vú Hai định chuyển đồ đạc xuống phòng dưới nhưng Thùy Hương đã ngăn
lại:
- Không cần đâu vú, con muốn ngủ ở đây. Không hề gì đâu.
Và cũng thật bất ngờ, lần này cô không cho vú dọn nguyên mâm thức ăn
sáng đi, mà lại ngồi xuống ăn một cách ngon lành. Vú Hai ngăn lại:
- Kìa cô, đừng ăn…
Nhưng Thùy Hương đã ăn một hơi hết tô phở, uống sạch ly cà phê. Cả hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.