TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1333

Em yên lòng... em yên lòng đi, anh sẽ không sao đâu, anh sẽ vượt qua
được, em đừng lo lắng gì cho anh thêm nữa em nhé! Anh cảm ơn em đã
cho anh những ngày hạnh phúc đã qua, dù hạnh phúc đó thật ngắn ngủi,
nhưng cả đời này cũng sẽ không quên... Thi ơi...

Tôi không muốn khóc, tôi sợ Thi đau lòng, nhưng mà... nước mắt tôi vẫn
cứ lăn dài trên mặt. Tôi quỳ xuống, dang tay ôm lấy ngôi mộ mà tưởng như
mình có thể ôm lấy thân hình bé bỏng của Thi.

Một người đàn ông đi ngang qua, bất ngờ trông thấy tôi có những cử chỉ lạ
lùng bên trong nhà mồ, ông ghé vào hỏi:
- Chú em đây là...
Tôi vội vã đứng lên, nhanh tay lau mắt:
- Dạ... cháu là bạn của Thi. Hôm nay cháu đến thăm Thi.
Nét mặt người đàn ông giãn ra. Ông nhìn tôi nói:
- Thì ra cậu là bạn với cháu gái nằm đây! Thật tội nghiệp. Từ hồi chôn cất
tới nay, ngoài cha mẹ cổ, chỉ có cháu là người bạn đầu tiên đến thăm thôi
đấy! Sau này nghe đâu cha cô ấy cũng mất luôn rồi. Mà cũng không trách
được, xa xôi quá! Mà nè, nếu chú đoán không nhầm, cháu gái nằm đây là
một người bạn rất quan trọng của cháu, phải không?

Tôi buồn bã gật đầu, buồn bã cất tiếng:
- Dạ, nếu Thi còn sống, cô ấy sẽ là vợ cháu... mà không, cháu đã xem cô ấy
là vợ cháu từ lâu...
Người đàn ông ngạc nhiên:
- Ủa, nói vậy... Mà sao mãi đến hôm nay cậu mới tìm tới đây thăm cô ấy!
Tội nghiệp cô ấy biết bao...
Tôi lúng túng, không biết phải giải thích sao với người đàn ông, cuối cùng
đành phải nói trớ:
- Dạ... tại cháu ở xa, gia đình giấu không cho cháu biết. Mãi đến vừa rồi
cháu mới hay tin...
Người đàn ông gật gù:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.