TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1413

nổi!
- Lại sờ nữa! Mặt tui chớ hổng phải má của con Tư chè đậu đâu nghen cha
nội!

Rõ ràng Chín Nhị cảm giác có bàn tay đang sờ khắp mặt mình. Bị sờ tới
đâu anh ta nghe lạnh đến đó, và đến lúc anh ta không còn chịu nổi, cất tiếng
cười thành tiếng.
Năm Tợ bực bội:
- Om xòm quá đi cha nội!
- Phá người ta mà còn nói nữa! Đừng... đừng kéo...
Thế rồi Chín Nhị cảm giác như mình bị kéo lên. Anh ta muốn kêu lên,
nhưng hầu như không còn đủ sức.
Bên dưới, Năm Tợ lên tiếng:
- Mày đâu Chín Nhị? Bộ trốn về với vợ sao thằng trời đánh! Khà khà, coi
vậy mà nhát, sợ vợ!
Vừa khi ấy áng mây đen đã trôi qua, để lộ ánh trăng tròn đêm 16 sáng
vằng vặc. Đủ cho Năm Tợ nhìn sang bên và kêu thét lên:
- Á… á! Bớ!

Anh ta kịp nhìn thấy một người treo ngược đầu, thòng từ trên cành cây
xuống. Khuôn mặt người này dù trong bóng đêm, nhưng cũng đủ làm cho
Năm Tợ muốn đứng tim! Anh ta cố lết ra khỏi chỗ đó, nhưng càng lết thì
người anh ta như dính chặt vào gốc xoài!
Một giọng nói như truyền về từ cõi âm ty:
- Hãy ở đó mà chờ xem kẻ đã sát hại vợ anh nó đền tội!
Đang say, đang sợ hết vía vậy mà chỉ cần câu nói đó thôi, Năm Tợ như
tỉnh hẳn. Anh ta lặp lại câu nói:
- Kẻ giết vợ... Mà ai giết?
Giọng nói hình như pha chút hờn dỗi:
- Đàn ông ai cũng như vậy hết! Đến vợ mình chết mà cũng không có cách
nào trả thù, thật là hèn Năm Tợ ơi!
Những lời nói này khiến Năm Tợ hoàn toàn tỉnh táo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.