TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1455

- Bà nói cô Thu Lệ là cháu?
Nhìn Dự, bà chủ trọ ngạc nhiên:
- Cậu nói gì?
- Tôi nói Phượng Quán.
- Cậu tới đó lúc nào!
- Tôi vừa tới ngày hôm qua.
Bà ta trợn mắt nhìn Dự:
- Ghé đó làm gì?
Dự ngỡ bà ta tâm trí không bình thường:
- Thì ghé để... vui vẻ chớ làm gì! Các bà hầu như giống nhau cả, luôn nghĩ
đàn ông ghé quán nhậu là xấu.
Bà ta lắc đầu nói:
- Tôi không can cớ gì mà bình phẩm câu chuyện đó. Tôi chỉ muốn hỏi cậu
có bình thường không mà ghé một nơi chỉ dành cho... ăn mày và lũ chó
hoang trú chân đó!
Bị xúc phạm, Dự nghiêm giọng:
- Bà nên tôn trọng người khác một chút!
Có lẽ biết mình quá lời, nên bà chủ trọ dịu giọng lại:
- Tôi xin lỗi cậu. Chẳng qua tôi muốn nói, chỗ gọi là Phượng Quán ngày
nay nó chỉ là một cái nhà hoang, sau trận cháy cách đây mấy năm. Do là
nhà hoang nên đâu có ai ở...
Dự lại càng có lý khi cho rằng bà ta không bình thường:
- Mặc dù tôi là người phương xa tới, nhưng tôi cũng có thể nói, chính bà
mới chẳng biết gì về Phượng Quán. Có nghĩa là, bà đã hàm hồ khi nói rằng
nơi đó là khu nhà hoang. Tôi hỏi bà, nếu là nhà hoang thì sao có Thu Lệ
cháu bà lại ở đó. Chính cô ấy là người đã dẫn tôi từ đó tới đây để thuê chỗ
trọ của bà?
Bà chủ trọ nhìn Dự như con quái vật:
- Cậu có bị... ấm đầu không vậy? Hay cậu mê ngủ?
Họ sắp xảy ra cuộc cãi vã, nếu không có người giúp việc vào gọi bà chủ đi
đâu đó. Bà ta chạy đi rất nhanh.
Còn lại một mình, Dự cứ thắc mắc hoài việc vừa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.