TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 15

màu sậm mới quay ra tiếp tục công việc thường ngày. Suốt cả một buổi
chiều, Hương Lan có ý chờ cô người mẫu trở ra để được nhìn thấy cái dáng
đi nhún nhảy của cô ta, nhưng mãi tới năm giờ chiều, cánh cửa kính cách ly
với cửa hiệu bên ngoài vẫn im lìm không chịu mở. Bây giờ thì Hương Lan
phải tự đoán mò rằng có lẽ cô người mẫu Diễm Hà kia là nhân tình của ông
chủ. Chắc chắn họ đang quấn quýt bên nhau nên không để ý gì đến giờ
giấc. Dù trong lòng luôn thắc mắc, Hương Lan vẫn không dám lại gần cánh
cửa kính để khẽ đẩy nó hé ra mà nhìn trộm. Mặc kệ họ, can chi tới cô chứ.
Đàn ông không vợ, phụ nữ không chồng quan hệ tình cảm là chuyện
thường có gì đáng cho cô phải rình mò, ngấp ngó đâu. Hết giờ làm việc cứ
đóng cửa hiệu mà về. Với ý nghĩ ấy Hương Lan thực hiện ngay sau khi viết
vài chữ để lại trên bàn giấy.

Thong dong đi trên phố, sự đông vui của buổi chiều thứ bảy làm lòng cô
rộn lên cảm giác yêu đời. Dẫu sao cô cũng đang ở lứa tuổi mười chín, đôi
mươi sao tránh khỏi những ước ao, khát vọng. Nỗi nhớ quê, nhớ nhà trong
Hương Lan tạm vơi đi. Cô đang suy nghĩ tới chuyện phải tự tạo cho mình
một tương lai nơi thành phố mà cô đang ẩn náu.
- Ái!
Mãi suy tư với những dự định mới mẻ vừa hình thành trong tâm tưởng,
Hương Lan đã tông vào người một thanh niên đang đứng đợi xe buýt ở
trạm. Vốn tính tình xốc nổi, cô không nhận lỗi mà còn cự nự:
- Người gì đâu mà đi đứng lung tung!
Anh thanh niên ngó cô rồi chau mày:
- Thật kỳ lạ, đã xô vào người ta mà còn lớn tiếng.
Hương Lan nghênh nghênh mặt:
- Thì sao chứ? Ai bảo đứng chặn đường làm chi.
Anh thanh niên không chịu bị bắt nạt, phản ứng ngay:
- Cô nói năng cho cẩn thận nhé. Đụng vào người ta đã không thèm xin lỗi,
lại giở thói ngang tàng, thật quá quắt!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.